VÌ SAO VIỆT NAM NGHIỆN THAN THÉP, VÀ NHÀ MÁY NHIỆT ĐIỆN
Câu trả lời của tôi là thuần về kinh tế và kinh doanh thì xưa nay thiên hạ hay đầu tư vào cái gì? Đó là xưa nay thiên hạ chỉ đầu tư vào cái gì có chi phí tài chính rẻ, chứ đâu ai lại đi đầu tư vào những dự án án có chi phí cao. Đó là trên thế giới còn xót lại hai quốc gia là TQ-VN, đặc biệt nhất là VN. Và tôi tóm tắt vài ý về kinh tế TQ.
Đối với TQ, đó là quốc gia này không phải giàu có như người ta nghĩ. Và hiệu quả đầu tư có phẩm chất cao như người ta hay lạc quan. Thực tế mà nói TQ mới là quốc gia đầu tư cao nhưng kém phẩm chất. Trong nhiều năm phát triển kinh tế thì TQ đã được hưởng mức tăng trưởng trên 10% trong hơn 30 năm qua và có lúc tích lũy được gần 3,994 tỷ $ dự trữ ngoại hối vào tháng 6/2014, từ mức thấp nhất cuối năm 1980 khi dự trữ ngoại hối của TQ chỉ có 2,26 tỷ $. Và chính thức vươn lên hàng cường quốc kinh tế kém phẩm chất đứng hạng hai của thế giới năm 2010 khi vượt qua Nhật, đó là GDP của TQ đạt được 6,1 nghìn tỷ $ (thực tế GDP của TQ khi đó vẫn kém Nhật là chỉ vào khoảng 4.970 tỷ $, vì khai phồng con số tăng trưởng).
Đó là TQ dựa vào đầu tư cao, bơm tín dụng nhiều. Ôi thôi tôi lại mỉa mai, đó là TQ họ có mức tăng trưởng cao như vậy, đó là họ đầu tư rất nhiều cho GDP của họ rất nhiều, mỗi năm là chiếm khoảng 46% của GDP, trong khi Nhật Bản họ chỉ đầu tư vào tăng trưởng GDP rất thấp là chỉ khoảng 18,7%, Mỹ và các nước khác cũng vậy, họ đầu tư cho GDP cũng khá thấp. Nhật có thể lấy lại ngôi vị số hai nếu họ đầu tư cho GDP cao như TQ, nhưng họ không háo danh để làm chuyện đó.
Thứ nữa trong phát triển kinh tế thì TQ đầu tư vào tài sản giá rẻ để tích lũy tiền nhằm mơ danh hiệu nền kinh tế lớn thứ hai kém phẩm chất của thế giới, đó là họ đầu tư vào lĩnh vực than-thép rất lớn để hỗ trợ cho ngành công nghiệp gọi là “công xưởng toàn cầu” của họ. Hậu quả bây giờ là tại TQ có đến 1/3 hoặc gần 2/3 đất canh tác nông nghiệp của họ bị nhiễm độc nặng, và phải nhập khẩu lương thực rất lớn từ bên ngoài, cũng như nạn ô nhiễm môi trường quá nặng có thể đe dọa sự sụp đổ của chế độ Bắc Kinh.
Đó là việc TQ trở thành quốc gia sản xuất ra khoảng một nửa sản lượng than của thế giới, và cũng là quốc gia sản xuất ra 49.6% sản lượng thép của thế giới. Hậu quả sau cùng là mỗi năm TQ phải bỏ ra 200 tỷ $ để dọn dẹp nạn ô nhiễm môi trường, và chi phí sức khỏe y tế của người dân đã đang âm ỷ gây phẫn nộ trong dân chúng (nếu TQ loại bỏ nó thì VN dại gì không nhận nó).
Đối với quốc gia đông dân này, chính quyền Bắc Kinh đã ra chỉ thị cho Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (PBC) là cấm các ngân hàng thương mại hay ngân hàng quốc doanh cho vay vào hai lĩnh vực than-thép này nữa. trong khi Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia (NDRC) đã kết hợp với Cục Quản lý Năng lượng Quốc gia (NEA),…theo dõi sát việc đầu tư cắt giảm và cho đóng cửa 29% các mỏ than và nhà máy sản xuất thép. Chế độ Bắc Kinh ra chỉ thị trong vòng 3-5 năm tới phải cắt giảm nửa tỷ tấn than, tức là 500 triệu tấn than, và cần đóng cửa thay thế dần dần 27% các nhà máy nhiệt điện chạy than, và sau đó loại bỏ hết cho đến năm 2030 hoặc 2035.
Riêng đối với thép, thì Bắc Kinh ra chỉ thị trong 5 năm tới phải tiêu hủy 150 triệu tấn thép, còn 3 năm thì phải tiêu hủy 100 triệu tấn thép. Đồng thời sẽ cho đóng cửa 28% các cơ sở nhà máy sản xuất thép không hiệu quả.
Ôi thôi có lẽ hôm nào có dịp thì tôi trở lại hồ sơ này, vì nó khá phức tạp, vì 1 tháng nay tôi chưa đặt chân đến Thượng Hải.
Tôi thì nghi ngờ rằng TQ họ sẽ không tiêu hủy nó mà doanh nghiệp TQ và nhóm lợi ích sẽ tuồn những thứ này sang VN, kể cả bứng nguyên cả nhà máy nhiệt điện hay nhà máy thép qua VN với các dự án vĩ cuồng kia, dù là con số không, nhưng nếu bọn quan tham và nhóm lợi ích của TQ và VN cấu kết nhau thì họ sẽ kiếm ra món lợi lớn nhiều chục tỷ USD thông qua các dự án phế thải về thép, than đổ vào bãi rác VN để biến quốc gia này trở thành thiên đường rác thải cho TQ thu lợi dù mà lẽ ra họ phải tốn phí tiêu hủy nó thì bán cái cho VN cũng kiếm được mớn lời lớn và phí cái đám người Bộ Công thương cũng thu được món tiển rất to, và hậu quả người dân VN phải bỏ tiền ra dọn bãi rác thải độc hại đó sau vài năm sử dụng,…
Hãy nhớ rằng, xây nhà máy nhiệt điện thì rất khó kiểm toán, vì hiện nay nhiều nước đã bỏ nó từ lâu, nên việc kiểm toán đánh giá đầu tư là rất khó khăn, chính vì thế người ta ở VN vẽ ra dự án 5 tỷ $ mà Bộ Công Thương đang lên kế hoạch xây trung tâm nhiệt điện tại tỉnh Long An, sát cạnh Cần Giờ khiến TP.HCM thì giá đó có thể 2 tỷ $ hoặc 3,5 tỷ $, hoặc con số không tỷ $ cho không cũng có để người ta nhập than dư thừa của TQ thì đám người đó và những kẻ cơ hội ở Bộ Công thương và quan chức thân TQ sẽ kiếm được món lời lớn nhiều tỷ $ thay vì phải tiêu hủy nó đi. Đúng là ghê tởm và thối nát.
FB.Phương Thơ
FB.Phương Thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét