Nhiều người trong chúng ta chưa coi trọng sức khỏe của não. Bạn cần biết rằng, tác hại của việc lão hóa não là vô cùng lớn. Hãy xem những lời khuyên này để ngày càng trẻ hơn.
Có phải tuổi già đến luôn đồng nghĩa với việc tâm trí hoạt động chậm? Đây không phải là trường hợp hiếm gặp. Ngay kể cả ở những người trẻ tuổi, nếu không chăm sóc tốt sức khỏe của não , bạn sẽ nhanh chóng già nua về suy nghĩ và tư duy, chậm chạp ở nhiều mức độ khác nhau.
Mới đây, trang Man’s Health của Hoa Kỳ đã đăng một vài bài viết giúp giữ cho tâm trí của bạn luôn trẻ khỏe.
1. Đi bộ có nhịp điệu
Một nghiên cứu được đăng trên Tạp chí Y học New England cho thấy đi bộ ngắn trong ngày có thể làm giảm đáng kể nguy cơ mắc bệnh Alzheimer.
Bởi vì đi bộ với nhịp độ nhịp nhàng sẽ cải thiện lưu lượng máu của cơ thể và khiến tâm trí nhanh nhẹn. Cách đúng để bạn đi bộ là có tiết tấu, đều bước.
2. Học một ngôn ngữ mới
Một nghiên cứu được công bố trên Tạp chí Thần kinh học Hoa Kỳ cho thấy rằng, người dành 10 phút mỗi ngày để học một kỹ năng mới có thể giúp tránh sự suy giảm nhận thức.
Nghiên cứu cho thấy rằng học một ngôn ngữ mới có thể hiệu quả hơn bất kỳ loại thuốc nào để chống lại sự tấn công của bệnh Alzheimer.
3. Đừng hoài nghi
Một nghiên cứu của Phần Lan cho thấy những người hoài nghi dễ bị suy giảm chức năng não hơn so với những người khác.
Các nhà khoa học suy đoán rằng sự thất vọng sẽ đẩy nhanh sự lão hóa của tâm trí và ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần.
4. Xem phim hài
Theo Hiệp hội Sinh học Thực nghiệm Hoa Kỳ, dành 20 phút mỗi ngày để cười có thể làm giảm các hormone gây căng thẳng như cortisol và tránh suy giảm nhận thức.
Cách tốt nhất để trẻ mãi không già là bạn có thể chọn xem một bộ phim hài sau bữa tối và cười một cách sảng khoái.
5. Đánh răng đúng cách và sử dụng chỉ nha khoa
Những người có hàm răng khỏe mạnh không chỉ có thể tự tin mỉm cười mọi lúc mọi nơi mà còn có nhiều khả năng duy trì tư duy và suy nghĩ nhanh nhẹn.
Các nhà nghiên cứu Thụy Điển đã phát hiện ra rằng những người không sử dụng chỉ nha khoa có xác suất mắc chứng suy giảm nhận thức cao hơn.
6. Đừng thức khuya, hãy ngủ ngon
Các nghiên cứu về trí nhớ và học tập đã phát hiện ra rằng, người ngủ ít hơn 6 giờ mỗi đêm có thể là yếu tố nguy cơ lớn gây ra bệnh Alzheimer.
Những người cao tuổi tốt hơn hết là không nên thức khuya và đảm bảo giấc ngủ ngon khoảng 7 giờ mỗi đêm.
*Theo Health/People
- Người Mỹ không thích người khác biết mình có tiền. Người Việt thì tìm cách khoe của.
- Người Mỹ thả thú vào rừng. Người Việt vào rừng bắt thú.
- Người Mỹ nói ít làm nhiều. Người Việt nói nhiều làm ít hoặc nói một đằng làm một nẻo.
- Người Mỹ khi ra nước ngoài thì tìm học cái hay. Người Việt thì tìm chỗ ăn chơi (đủ kiểu chơi)
- Người Mỹ hôn nhau ngoài đường, đi tiểu trong toilet. Người Việt hôn nhau trong toilet, đi tiểu ngoài đường.
- Ở Mỹ, lễ tết sếp tặng quà cho nhân viên. Ở Việt Nam nhân viên tặng quà cho sếp.
- Người Mỹ ăn nhanh để đi làm. Người Việt làm nhanh để đi ăn.
- Đàn ông Mỹ tan sở về nhà ngay. Đàn ông Việt tan sở lê la quán nhậu.
- Người Mỹ yêu động vật. Người Việt đấu trâu, đấu chó, chém lợn.
- Người Mỹ vừa dạo chơi vừa nhặt rác. Người Việt vừa dạo chơi vừa xả rác ra đường.
- Người Mỹ đánh bắt hải sản thì thả mấy con nhỏ và con cái đang mang trứng. Người Việt đánh bắt hải sản thì tóm toàn bộ không tha con nào hết (càng nhiều trứng càng tốt vì bổ béo).
- Người Mỹ va chạm nhau trên đường thì bắt tay xin lỗi và ôn hòa. Người Việt thì múa tay, ăn đấm vào mặt, hung hăng ăn thua đủ.
- Người Mỹ chủ nhật đem gia đình đi xa thành phố. Người Việt thì đem cả nhà đến trung tâm thành phố.
- Mỹ nhà xa mặt đường thì đắt. Việt Nam nhà xa đường thì rẻ.
- Người Mỹ không uống rượu trước mặt trẻ em. Người Việt uống rượu sai trẻ em đi mua thêm, đi chậm sẽ bị đánh đòn.
- Người Mỹ đến nhà hàng gọi ăn, uống vừa đủ. Người Việt sành điệu ăn uống phải bỏ lại nhiều (Người Mỹ bụng to hơn mắt, người Việt mắt to hơn bụng!).
- Yêu nhau người Mỹ hôn công khai. Người Việt hôn trong bóng tối.
- Người Mỹ đến nhà thờ cầu nguyện cho yên bình. Người Việt đến đền chùa để “hối lộ thần thánh” và cướp phá lộc, phết...
- Người Mỹ đi du lịch thì mặc cốt sao thoải mái và khám phá văn hóa. Người Việt đi du lịch thì lo áo quần, mặc đẹp và chụp ảnh, khoe khoang lên facebook, etc..
- Mỹ không thích hỏi tuổi, hỏi lương. Người Việt là câu cửa miệng.
- Người Mỹ không bao giờ vứt rác sang nhà hàng xóm. Người Việt không vứt được phải chịu.
- Người Mỹ không thích đàm đúm nói xấu cấp trên. Người Việt như có gen di truyền.
- Người Mỹ sống thật không thích khoe mẽ. Người Việt không khoe sợ người khác nghĩ mình nghèo...
- Người Mỹ mập ú mà sải bộ rất nhanh. Người Việt nhỏ con mà chân bước chậm rề.
- Người Mỹ ra đường đàn ông tay xách nách mang. Đàn ông Việt ra đường toàn ông kễnh.
- Ở Mỹ chặt một cây thì trồng 3 cây. Ở Việt Nam chặt hàng trăm cây nhưng không trồng cây nào.
- Ở Mỹ lên xe là chạy. Ở Việt Nam lên xe là bóp còi.
- Người Mỹ nuôi con theo ý họ. Người Việt nuôi con theo chỉ đạo của mẹ chồng.
- Người Mỹ bàn xong thì làm. Người Việt bàn xong thì bàn tiếp tục và tiếp tục bàn hoài...
- Người Việt bị chỉ trích thì nhảy dựng lên như đụng phải nước sôi. Người Mỹ bị chỉ trích thì tranh luận.
- Người Mỹ muốn đến nhà ai thì gọi điện thoại trước. Người Việt cứ đến nhà không thấy thì gọi hỏi sao không có ở nhà.?
- Người Mỹ luôn hỏi ý kiến con trước mọi vấn đề. Người Việt coi con trẻ là không biết gì, phải nghe theo mình.
- Ở Mỹ học nhiều, tiến sĩ ít. Việt Nam học ít, tiến sĩ nhiều (theo đầu người)..!
Đúng ko cả nhà?
Fb Chung Văn
Đôi khi tôi nghĩ, tại sao rất nhiều người luôn rơi vào hoàn cảnh "càng tiết kiệm lại càng nghèo?"
Gần đây tôi có đọc cuốn "Secret of Millionaire Mind" (Bí mật tư duy triệu phú) của tác giả T.Harv Eker, ông ấy cho rằng: Thiếu tiền trước giờ chưa bao giờ là vấn đề, nguyên nhân sâu xa nằm ở cách suy nghĩ và hành vi của bạn. Thiếu tiền thực ra là một loại kết quả, để thay đổi kết quả này, điều đầu tiên bạn nên làm đó là thay đổi tư duy mình.
Thử nghĩ xem, một người mỗi ngày chỉ nghĩ làm sao để tiết kiệm thì làm gì còn thời gian và sức lực để nghĩ đến chuyện kiếm tiền?
1. Người giàu kiếm tiền dựa vào kết quả, người nghèo kiếm tiền dựa vào thời gian
Theo bạn, thế nào là một công việc tốt? Có lẽ là một công việc tiền nhiều, việc ít, gần nhà, ổn định. Nhưng vẫn có một ngoại lệ, đó là M., một người bạn của tôi, ngay từ khi mới bắt đầu đi làm, M. luôn tránh những công việc có được mức lương cố định.
M. nói, lương cố định khiến anh ấy không có ý chí phấn đấu, nhưng anh lại muốn xem năng lực của bản thân rốt cuộc đến đâu, cuối cùng đã tìm đến một công ty môi giới nhà đất làm việc. Công việc của anh ấy rất vất vả: gần như không có ngày nghỉ, tăng ca đến muộn là chuyện bình thường, hàng ngày tất bật khắp nơi đưa khách đi xem nhà, không ngừng gọi điện thoại để tư vấn, có những hôm đưa 10 khách đi xem phòng nhưng lại không có lần nào thành công. Có những lần bận rộn liên tục nửa tháng trời, cuối cùng chỉ nhận lại được 1 câu: "Cậu vất vả rồi, tôi muốn suy nghĩ thêm" …
Nhưng M. vẫn kiên trì công việc này trong suốt 2 năm rồi, cuối cùng, sự nghiệp cũng có khởi sắc, số giao dịch thành công ngày càng nhiều. Anh ấy cũng được thăng chức lên làm quản lý, hiện tại mức lương lên tới trăm triệu và đang có ý định ra ngoài khởi nghiệp.
Còn những người có mức lương cố định như chúng ta đều đang dùng thời gian để đổi lấy tiền bạc, chỉ trực tới cuối tháng để được phát lương. Người nghèo thường có khuynh hướng tìm một công việc và mức lương ổn định, bởi họ cần "cảm giác an toàn", mà cái cảm giác an toàn đó cũng có giá phải trả, cái giá đó là sự giàu có.
2. Người giàu khen ngợi người khác, người nghèo ghen tị với người giàu
"Ghen tị với người giàu" thực sự là một suy nghĩ thâm căn cố đế của người nghèo.
Nếu một người luôn không vừa mắt với người khác, luôn giữ tâm lý "tôi hạnh phúc nếu tôi thấy bạn không tốt", thì sợ rằng bạn sẽ phải nghèo cả đời.
Người nghèo luôn phàn nàn về sự bất công, nhưng không nghĩ rằng nghèo đói có thể là kết quả của sự lựa chọn của chính họ.
Khi bạn gặp một người giàu có, nếu bạn chọn ghét họ, thì bạn sẽ không bao giờ có thể trở nên giàu có được, bởi nếu bạn thực sự giàu có, bạn sẽ trở thành đối tượng ghen ghét của chính mình. Đúng là xuất phát điểm của mỗi người là không giống nhau, nhưng nếu cuộc sống đã như vậy rồi thì thay vì suốt ngày đi đố kị, ghen ghét, tại sao bạn không lựa chọn đi học hỏi?
Hầu hết những người kiếm được nhiều tiền đều là những người ham học hỏi, họ học hỏi những thứ có ích với mình từ người khác để từ đó nâng cao giá trị của bản thân.
Những người hay phàn nàn và ghen tị với người giàu về cơ bản sẽ càng làm càng nghèo.
3. Người giàu sống đến già, học đến già, người nghèo lúc nào cũng cho rằng mình biết hết rồi
Mỗi tuần, Bill Gates đọc hết 1 cuốn sách và thói quen này đã tồn tại được 52 năm, nhiều trong số đó là những cuốn sách không liên quan đến phần mềm hay kinh doanh. Thậm chí, ông còn có một kỳ nghỉ kéo dài hai tuần mỗi năm chỉ để dành cho việc đọc sách.
Không chỉ riêng Bill Gates, nếu quan sát những người sáng lập của các công ty hàng đầu thế giới, bạn sẽ thấy một đặc điểm chung ở họ, đó là những người theo đuổi tri thức suốt đời.
Mặt khác, tôi tự hỏi có bao nhiêu người chưa bao giờ động vào một cuốn sách từ sau khi tốt nghiệp đại học?
Một bài báo trên Tạp chí Harvard Business Review từng chỉ ra rằng kiến thức thu được trong quãng thời gian học đại học chỉ có thể dùng được 5 năm.
Có thể thấy, người nghèo vì sao trở thành người nghèo đều có lý do cả.
"Một người, nếu giải quyết được vấn đề kinh tế rồi thì những vấn đề khác đều trở thành chuyện nhỏ. Nhưng khi đã nghèo thì chuyện gì cũng to tát hết".
Sâu xa hơn, trong cuộc đời của nhiều người, tiền chính là nguồn cơn của nhiều sự mệt mỏi và lo lắng.
"Vợ chồng nghèo nên trăm chuyện buồn thương" (Câu thơ trích trong bài thơ "Khiển bi hoài" kỳ 2 của tác giả Nguyên Chẩn) là bức chân dung cuộc sống của biết bao người? Muốn thoát khỏi cảnh nghèo khổ thì trước tiên hãy bắt đầu thay đổi từ thói quen tư duy của bản thân. "Cái gọi là "thói quen quyết định tính cách, tính cách quyết định vận mệnh" không phải tất cả đều bắt đầu từ thói quen ư? Bỏ thói quen tư duy của nghèo, thiết lập một phương thức tư duy kiểu giàu có sẽ khiến bạn ngày một tốt hơn.
Như Quỳnh
Thứ Năm, 15/3/2018, 14:14
Cho dù mới chỉ ở mức lẻ tẻ và chưa trở thành phong trào, khoảng 2-3 tuần vừa qua chứng khoán đã chứng kiến sự bật tăng về thị giá của những cổ phiếu giá rẻ như bèo trên cả Hose và Hnx. Những mã này đã có nhiều phiên tăng trần liên tục, hoặc ngày nào cũng tăng ít nhiều như VOS, EVG, EMC, NVT, IDI, VID... Nhìn vào kết quả kinh doanh, doanh thu lợi nhuận của các doanh nghiệp này cũng không đến nỗi nào và chúng cũng có câu chuyện riêng để kể như bán tài sản để hạch toán lợi nhuận khác (kiểu như VOS bán tàu để có lãi trong năm 2017, tránh bị hủy niêm yết bắt buộc vì thua lỗ ba năm liền); chuyển nhượng các công ty con; được một doanh nghiệp nào đó thâu tóm để nắm quyền kiểm soát...
Đại bộ phận nhà đầu tư không để ý đến những mã trên. Thanh khoản của chúng kém và chúng cũng không hứa hẹn gì nhiều dù nhìn vào các chỉ số cơ bản, một số mã trong đó khá rẻ. Người ta đang theo trào lưu cổ phiếu ngân hàng, chứng khoán, bất động sản - những nhóm được hưởng lợi từ chính sách nới lỏng tiền tệ và có ảnh hưởng đến sự tăng trưởng GDP. Hơn nữa, ba nhóm trên đang chi phối VN-Index, được dòng vốn ngoại săn đón.
Chỉ những nhân viên môi giới kinh nghiệm mới bóng gió rằng “coi chừng thị trường một khi dòng tiền bắt đầu ngó nghiêng đến các cổ phiếu bèo, thường cũng là thời điểm sự đảo chiều manh nha”. Tuy nhiên sự cảnh báo của họ rơi tõm vào ao bèo, vì MidCap trong vòng 24 tháng qua đã “hết thời” rồi. Nhà nước đang cổ phần hóa và IPO những doanh nghiệp to, còn ai chú ý đến các cổ phiếu giá dưới 5.000 đồng nữa.
Bỏ nhóm MidCap sang một bên, thị trường nhìn sâu vào bên trong đang có những động thái rất đáng nghi ngờ. Hầu hết các cổ phiếu trong nhóm chứng khoán - ngân hàng đều đang ở mức đỉnh so với lịch sử của chính nó (đã tính đến chia tách cổ phiếu thưởng, phát hành tăng vốn, trả cổ tức bằng tiền và cổ phiếu...). Liệu thị giá của hai nhóm này còn biến động đến đâu, từ nay phụ thuộc chủ yếu vào tâm lý đầu cơ hơn là tâm lý đầu tư. Đã là đầu cơ thì thời gian nắm giữ cổ phiếu thường ngắn hạn.
Thử so sánh hai trường hợp. Vietcombank từ trước đến nay vẫn được đánh giá là tổ chức tín dụng dẫn đầu về mọi mặt của hệ thống ngân hàng Việt. Hệ số cơ bản của Vietcombank điểm gì cũng an toàn (trừ hệ số an toàn vốn đang ở sát mức quy định 9%). Ở thị giá 72.000 đồng/cổ phiếu ngày 13-2-2018, Vietcombank đang được giao dịch với chỉ số P/E 28,5 lần, thị giá/giá trị sổ sách B/V 4,8 lần, chẳng còn rẻ so với các đồng nghiệp cùng quy mô, chất lượng tài sản và khả năng sinh lời của khu vực và châu Á.
Nhưng thị giá Vietcombank vẫn chưa phải cao nhất so với thị giá cổ phiếu Techcombank trên thị trường OTC đang ở 100.000 đồng/cổ phiếu. Vì Techcombank chưa niêm yết, nên báo cáo tài chính chưa được đăng tải công khai trên Hose, Hnx hay UpCom. Bản tin hàng ngày của một số công ty chứng khoán cho rằng tăng trưởng lợi nhuận của Techcombank cao chủ yếu dựa vào hoạt động dịch vụ và nguồn vốn đầu vào thấp. Hiện nay lãi thuần từ hoạt động dịch vụ cao nhất hệ thống là BIDV, theo báo cáo tài chính hợp nhất quí 4-2017 của BIDV, với gần 3.000 tỉ đồng; Vietcombank theo sát nút 2.550 tỉ đồng. Còn so sánh nguồn vốn đầu vào thấp, thử hỏi ngân hàng nào vượt được Vietcombank và BIDV khi mà đến ngày 31-12-2017 Vietcombank có 200.990 tỉ đồng tiền gửi không kỳ hạn. Con số này của BIDV là 160.206 tỉ đồng. Nguồn vốn huy động từ tổ chức kinh tế của Vietcombank và BIDV vẫn còn chiếm tỷ lệ cao, chưa kể những ngân hàng nửa quốc doanh này còn có thể được vay vốn từ Bộ Tài chính. Không hiểu Techcombank huy động vốn đầu vào thấp bằng cách nào?
Những nhà đầu tư căn cơ và cẩn trọng sẽ phải căng mắt quan sát kỹ cơ cấu lợi nhuận của doanh nghiệp một khi giải ngân vào cổ phiếu. Doanh thu hoạt động tài chính, nguồn lợi nhuận khác từ hoạt động tài chính vốn dĩ rất ít khi được giải thích cụ thể trong phần thuyết minh báo cáo tài chính. Có ngân hàng công bố lợi nhuận tăng vọt nhờ hạch toán kinh doanh trái phiếu của chính ngân hàng mình. Có công ty chứng khoán lợi nhuận cao nhất nhì thị trường không nhờ hoạt động tự doanh, môi giới, tư vấn tài chính, niêm yết doanh nghiệp mà nhờ kinh doanh trái phiếu doanh nghiệp, trái phiếu ngân hàng - mà ngân hàng đó lại là cổ đông mẹ của chính công ty chứng khoán ấy.
Và có lẽ không nên quên cuộc chơi chứng khoán thời nay tinh vi đến mức có cả sự tham gia của đối tác ngoại ở vai trò là người cho vay vốn thông qua việc đầu tư vào cổ phiếu ở mức giá nào không quan trọng. Quan trọng là khi đối tác ngoại rút vốn, bên vay (thực tế là tổ chức phát hành cổ phiếu) phải trả đủ gốc và lãi ở mức đã ấn định sau một thời hạn cố định cổ phiếu bị phong tỏa. Và cũng không loại trừ khả năng tổ chức (doanh nghiệp - ngân hàng) phát hành cổ phiếu tham gia góp vốn vào chính những tổ chức đối tác ngoại bên ngoài đó. Trò chơi tài chính đủ lắt léo để tạo lợi nhuận cho nhóm cổ đông này, đối tác kia, còn người gánh chịu hậu quả cuối cùng là những nhà đầu tư nhỏ lẻ trên thị trường.
Hải Lý
Thứ Hai, 26/3/2018, 12:08
Ngày 19-3-2018 lãi suất tiền đồng qua đêm trên thị trường liên ngân hàng tụt xuống mức thấp nhất kể từ đầu năm, còn 0,94%/năm nhưng doanh số giao dịch cũng rất thấp, chỉ có 12.700 tỉ đồng theo Ngân hàng Nhà nước. Lãi suất trái phiếu chính phủ tiếp tục giảm, kỳ hạn năm năm còn 3,28%/năm. Thậm chí trái phiếu kỳ hạn 15 năm cũng chỉ dao động quanh 4,55%/năm. Một số ngân hàng đã không còn mặn mà đầu tư trái phiếu khi lãi suất thấp như vậy. Thay vào đó họ bắt đầu giảm lãi suất tiết kiệm để hạ giá vốn đầu vào.
Ngân hàng Nhà nước đã rất nỗ lực tạo thanh khoản và nguồn vốn rẻ cho các ngân hàng để các tổ chức tín dụng có thể giảm lãi suất cho vay. Tuy nhiên, các ngân hàng thương mại hiện nay tỉnh táo hơn trước nhiều. Theo một số ngân hàng, tín dụng tăng trưởng khá thấp so với cùng kỳ trong hai tháng qua. Họ không muốn chạy theo số lượng, mà siết chất lượng.
Đại diện một ngân hàng cho biết không ai nói ra, nhưng tất cả đều đang dè chừng chỉ số CPI của quí 1-2018. Ông phân tích “cứ nhìn sự đi lên của giá dầu thô quốc tế là đoán biết được phần nào CPI”. Từ đầu năm đến nay, giá dầu thô thế giới không thể giảm về dưới 60 đô la Mỹ/thùng. Việc sử dụng quỹ bình ổn giá xăng dầu có hạn, hơn nữa Bộ Tài chính vẫn đang kiên trì với đề xuất tăng phí môi trường cho xăng dầu bán lẻ.
Thay bằng đẩy tín dụng, các ngân hàng tập trung vào tìm kiếm nguồn thu khác từ dịch vụ và tháo gỡ nợ xấu, tái cơ cấu nguồn vốn. Giới đầu tư bắt đầu chùn tay khi giải ngân vào cổ phiếu ngân hàng do kế hoạch tăng vốn quá mạnh của hầu hết các tổ chức tín dụng. Ngân hàng ít thì tăng vốn thêm 20-30% so với mức hiện tại, ngân hàng nhiều thì 60-70% đến cả 100% từ chia cổ tức bằng cổ phiếu, chia thưởng, phát hành riêng lẻ cho nước ngoài, bán cổ phiếu quỹ... Cổ đông “ngập” trong cổ phiếu phát hành thêm là ngôn từ được sử dụng phổ biến để khái quát hóa về đại hội đồng cổ đông thường niên năm nay của hệ thống ngân hàng.
Nhà đầu tư có lý do để lo lắng. Sự tăng vốn quá nhanh và quá mạnh dẫn đến pha loãng giá trị cổ phiếu ngân hàng và hậu quả là các đợt suy giảm thị giá cổ phiếu vốn đã từng diễn ra trong giai đoạn 2007-2008 ngay sau khi VN-Index đạt đỉnh 1.170 điểm. Nay đỉnh cũ đang quá gần. Chủ tịch hội đồng quản trị một ngân hàng nói thẳng “phải tận dụng cơ hội chứng khoán tăng trưởng để phát hành thêm”. Có vẻ như giới kinh doanh tiền tệ cho rằng sự đi lên của chứng khoán sẽ không thể kéo dài.
Tăng vốn để tăng năng lực tài chính, đảm bảo các chỉ số an toàn theo quy định và còn chuẩn bị thực hiện các chuẩn của Basel II là điều các ngân hàng cần thực hiện. Nhưng lộ trình tăng, phương thức tăng phải phù hợp. Tận dụng cơ hội thị giá cổ phiếu ngân hàng cao là hợp lý, nhưng ngay cả sự hợp lý cũng phải có mức độ. Ít nhất lãnh đạo của hai ngân hàng lớn là Vietcombank và BIDV đã lên tiếng “cổ phiếu ngân hàng dường như đang vượt quá giá trị thực tại và phản ánh cả giá trị tiềm năng trong 4-5 năm tới”. Tốc độ tăng giá cổ phiếu gây áp lực lên ban điều hành và quan trọng hơn nó đang vượt tốc độ gia tăng lợi nhuận thực của ngân hàng.
Sáu tháng qua (từ tháng 10-2017) đến nay cổ phiếu Vietcombank tăng từ 37.000-38.000 đồng lên 74.000 đồng (giá đóng cửa ngày 20-3-2018), tức tăng 95%. Cùng thời gian trên cổ phiếu BIDV leo dốc một mạch từ 20.000 đồng lên 42.500 đồng, tăng 112,5%. Một phó tổng giám đốc của BIDV nhận xét tốc độ tăng của cổ phiếu BID là “không tưởng” vì theo ông, lợi nhuận ròng của ngân hàng giai đoạn 2018-2019 lạc quan lắm cũng chỉ có thể đạt 25-30%/năm.
Trong khi đó, chứng khoán đã không cho thấy sự tăng trưởng của các cổ phiếu doanh nghiệp sản xuất. Cổ phiếu những ông lớn sản xuất hàng tiêu dùng như VNM, Sabeco, Đường Quảng Ngãi, hay phân phối như MWG, FPT, dược phẩm, phân bón, nông nghiệp... từ đầu năm đến nay đều giảm. EPS của những doanh nghiệp như SAB, VNM, MWG đều đạt gần 8.000 đồng/cổ phiếu, gấp 4 lần EPS của VCB hay BID.
Trên sàn UpCom, cổ phiếu của các tổng công ty như Tổng công ty Dược (DVN), Tổng công ty Lâm nghiệp (VIF), Tổng công ty Dệt - May (VGT), Tổng công ty Thép (TVN)... thị giá chỉ từ mười mấy đến tầm hai mươi ngàn đồng. Khó có thể tin tưởng sự khởi sắc của chứng khoán sẽ bền vững nếu các doanh nghiệp sản xuất không nhận được dòng tiền đầu tư và giúp các doanh nghiệp này huy động vốn, giảm vay ngân hàng.
Sự bất hợp lý không thể tồn tại mãi và sự luân chuyển của dòng tiền cuối cùng cũng sẽ đậu lại ở những cổ phiếu mà người sở hữu chúng có thể yên tâm nắm giữ trong nhiều năm. Tâm lý “đánh nhanh thắng nhanh” và có phần chụp giật thời gian qua không phải không ngự trị đây đó trên thị trường chứng khoán. Khác với nhiều năm trước, thời của những “đội lái” giữa ban ngày ban mặt, chứng khoán giờ đây xuất hiện không ít những chiêu “thổi giá” mà ngay cả những quan chức kinh nghiệm của cơ quan quản lý cũng như giới quan sát phải “ngả mũ” vì sự “chuyên nghiệp” của chúng. Chỉ là “cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra” và thời điểm nào mà thôi.
Hải Lý
Thứ Sáu, 2/11/2018, 13:51
Bộ phận nghiên cứu phân tích của ngân hàng Morgan Stanley vừa ra một bản báo cáo “chống lại” cả phần còn lại của Phố Wall khi cho rằng chứng khoán Mỹ đã bước vào thị trường con gấu chứ không đơn thuần là một đợt bán tháo ngắn hạn trên diện rộng. Bản báo cáo của Morgan Stanley ra đúng vào ngày thứ Hai đầu tuần mà buổi sáng cả ba chỉ số Dow Jones, S&P500 và Nasdaq đều xanh mướt với mức tăng ấn tượng, nhưng khoảng hai tiếng trước khi thị trường đóng cửa, hầu hết chứng khoán đều đỏ lòe. Mỹ lên tiếng sẽ đánh thuế lên 257 tỉ đô la Mỹ tiếp theo hàng nhập khẩu của Trung Quốc ngay trong tháng 12 tới nếu cuộc gặp thượng đỉnh giữa Chủ tịch Tập Cận Bình và Tổng thống Donald Trump tháng 11 không mang lại kết quả mong muốn.
Sáng thứ Ba hôm sau trong một ngày hiếm hoi chứng khoán Mỹ tụt giảm mà chỉ số Nikkei lại tăng gần 1,5%. Đồng yen đang mất giá so với đô la Mỹ và có thể rớt về 115 yen đổi một đô la. Dù Tổng thống Donald Trump có chỉ trích Chủ tịch Cục Dự trữ liên bang Mỹ (Fed) kịch liệt thế nào, Fed vẫn không tỏ bất cứ dấu hiệu mềm nào cho thấy sẽ rút bớt các đợt nâng lãi suất. Đô la Mỹ đang mạnh lên từng ngày so với các ngoại tệ khác. Kinh tế Mỹ quí 3-2018 duy trì tăng trưởng rất cao 3,5%, trong khi mức tăng trưởng của khu vực đồng euro chỉ có 0,2% và của Trung Quốc thấp nhất kể từ năm 2009.
Những diễn biến bên ngoài đang ảnh hưởng trực tiếp đến VN-Index từng ngày. Một bộ phận không nhỏ nhà đầu tư đã lựa chọn đứng ngoài thị trường cho an toàn thay vì chờ chực bắt đáy và đón một số phiên điều chỉnh kỹ thuật. Có thực mới vực được đạo! Những lần bắt đáy trong tháng 10 của một bộ phận nhà đầu tư đã không hiệu quả. Những cổ phiếu trụ cột như nhóm VHM, VIC, VRE có thể chưa điều chỉnh xong. VNM - cổ phiếu trụ nhất của VN-Index vừa công bố báo cáo tài chính theo đó doanh số tiêu thụ sữa nội địa quí 3 giảm so với cùng kỳ. Cổ phiếu dầu khí đang chìm dần theo giá dầu thô quốc tế khi số giàn khoan tại Mỹ hiện lên mức cao nhất kể từ đầu năm. Giá cao su vẫn quanh 160 yen/ki lô gam, chưa ra khỏi đáy. Giá đường sau khi tăng hơn 30% so với đáy đang tìm đường xuống thang.
Và quan trọng là nhóm cổ phiếu ngân hàng có thể đang lặp lại chu trình của năm 2012 - năm mà các tổ chức tín dụng công bố lợi nhuận cao nhất cho đến thời điểm đó, để rồi sau đấy “vật lộn” với thắt chặt tiền tệ. Thị trường đang nhìn thấy rất rõ thị giá TCB không có cách gì quay lại mức 128.000 đồng, tương đương 42.660 đồng/cổ phiếu (sau chia tách) như khi phát hành cho nước ngoài. VPB có thể không đạt chỉ tiêu lợi nhuận năm nay. Lợi nhuận trước thuế của một số ngân hàng nhỏ như SHB quí 3-2018 đã thấp hơn so với cùng kỳ. Lãi suất đồng Việt Nam đang chuyển động, đồng nghĩa với chi phí đầu vào của các công ty niêm yết sẽ phình ra. Mức tăng trưởng EPS năm tới nhìn chung sẽ không còn giống như năm nay nữa.
Trong báo cáo của mình, một trong những quan ngại của Morgan Stanley là việc Fed và ngân hàng trung ương các nước phát triển đang làm khô thanh khoản (to dry up liquidity) hơn nhiều so với những gì mà các chủ thể trên thị trường dự đoán trước. Điều này đã đặt thị trường cổ phiếu vào trạng thái mong manh. Việt Nam chưa phải nền kinh tế phát triển, nhưng chính sách tiền tệ lại có những dấu ấn tương đồng theo một góc độ nào đó. Ba tháng trở lại đây những đợt phát hành tín phiếu của Ngân hàng Nhà nước đều tìm được địa chỉ người mua. Bây giờ thêm công cụ thị trường mở. Nếu Ngân hàng Nhà nước không điều chỉnh thanh khoản chung thông qua tổng phương tiện thanh toán và kênh bơm/hút hàng ngày, thì công cụ thị trường mở đã chẳng đến lượt được sử dụng.
Thực ra tiền để đầu tư chứng khoán không thiếu. Các công ty môi giới có thể cung ứng cho thị trường đâu đó 2-3 tỉ đô la Mỹ tiền ký quỹ nếu cần và tiền thật của nhà đầu tư cũng nhiều. Chỉ cần quan sát thanh khoản một số cổ phiếu trên UpCom là biết. Các cổ phiếu đăng ký giao dịch trên UpCom không được vay ký quỹ, nhưng vẫn có những cổ phiếu khớp lệnh hàng triệu đơn vị/phiên. Vấn đề là tiền sẽ không “chạy” vào chứng khoán khi mà lợi nhuận đầu tư mang lại kém xa so với gửi tiết kiệm.
Một điểm chú ý là chứng khoán phái sinh đang hút tiền. Khi VN-Index trên 1.000 điểm, chứng khoán phái sinh chỉ giao dịch 40.000-50.000 hợp đồng/ngày, nhưng giờ đây nó giao dịch gấp 4-5 lần thế, có ngày lên tới hơn 190.000 hợp đồng, tương ứng giá trị danh nghĩa gần 17.000 tỉ đồng, tức khoảng 2.200 tỉ đồng tiền thật (tỷ lệ ký quỹ hiện tại là 13%). Một khi cánh cửa bán khống cổ phiếu được mở, có lẽ hoạt động bán khống sẽ hứa hẹn sôi động hơn hẳn. Cho đến nay nhà đầu tư Việt không có công cụ tự bảo vệ trong trường hợp thị trường đi xuống. Cách duy nhất để bảo vệ túi tiền của nhà đầu tư là bán hết cổ phiếu, rút ra khỏi thị trường khi VN-Index diễn biến xấu. Với giao dịch một chiều như vậy, thị trường chứng khoán còn lâu mới phát triển được.
Hải Lý
Thứ Sáu, 19/1/2018, 07:48
Dự trữ ngoại hối của Việt Nam lần đầu tiên đạt con số 54,5 tỉ đô la Mỹ vào tuần trước theo công bố của Thống đốc Ngân hàng Nhà nước. Đáng nói hơn là tốc độ gia tăng của quỹ dự trữ ngoại hối khi chỉ trong hai tuần cơ quan quản lý mua vào 2,5 tỉ đô la Mỹ. Các ngân hàng cho biết cung ngoại tệ đang dồi dào, không chỉ từ nguồn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI), đầu tư gián tiếp nước ngoài (FII), mà còn từ doanh nghiệp và dân cư. Xu hướng người dân chuyển đổi ngoại tệ thành tiền đồng và sử dụng một phần hoặc cả số tiền đồng chuyển đổi đó đầu tư chứng khoán là điều mà không ít ngân hàng đang chứng kiến.
“Nhiều người đã không còn thiết tha với ngoại tệ khi lãi suất đô la Mỹ là 0%/năm, còn tỷ giá hầu như không biến động, trong khi chứng khoán năm ngoái tăng trưởng gần 50%. Khoảng cách giữa 0% của lãi suất tiết kiệm ngoại tệ và gần 50% tăng trưởng của chứng khoán biến chứng khoán trở thành vùng trũng hút tiền” - phó tổng giám đốc một ngân hàng nhận xét.
Tiền tiết kiệm đang chảy vào chứng khoán, tuy chưa thành dòng ào ạt, nhưng sự khởi đầu của nó rất đáng chú ý. Tổng số dư tiền gửi tại hệ thống ngân hàng, theo Ngân hàng Nhà nước, đã vượt 5,5 triệu tỉ đồng. Chỉ cần 1% tiền gửi tiết kiệm, tức 55.000 tỉ đồng chuyển sang kênh chứng khoán, VN-Index có cơ hội vượt đỉnh cao nhất trong lịch sử kể từ ngày ra đời.
Con số 1% hoàn toàn có cơ sở. Với 100 đồng gửi tiết kiệm ngân hàng, 1 đồng chảy vào chứng khoán là tỷ lệ quá nhỏ. Ngoài ra, cả lãi suất huy động và cho vay đang giảm, sức hấp dẫn của gửi tiết kiệm đang bị giãn ra. Theo quán tính, nơi nào lực hấp dẫn mạnh hơn, tiền sẽ tập trung đến. Chứng khoán đang là kênh đầu tư có lực hấp dẫn tăng lên.
Chính vì thế việc Ủy ban Chứng khoán Nhà nước (SSC) dự kiến đưa tỷ lệ ký quỹ ban đầu từ 50% hiện tại lên 60% không ảnh hưởng nhiều đến thị trường. Nên nhớ đây mới chỉ là dự kiến của SSC, và văn bản dự kiến này được gửi cho các công ty chứng khoán góp ý dự thảo sửa đổi Quyết định số 87 về giao dịch ký quỹ.
Số liệu của SSC chỉ ra dư nợ margin toàn thị trường đến cuối năm ngoái là 38.000 tỉ đồng, nhỏ hơn nhiều qui mô thị trường và chỉ tương đương 0,69% tổng vốn huy động của ngân hàng. Quy mô thị trường đang tăng từng tuần do số lượng doanh nghiệp mới niêm yết và đăng ký giao dịch, thanh khoản thị trường cũng tăng hàng tuần. Hose đang hướng đến khối lượng giao dịch 400-500 triệu đơn vị/ngày và giá trị khớp lệnh 500 triệu đô la Mỹ/ngày. Với tốc độ này, việc chứng khoán Việt Nam được đặc cách nâng hạng lên thị trường mới nổi ngay trong năm nay là chuyện sẽ xảy ra.
Bản thân thanh khoản của nhiều cổ phiếu đang được cải thiện. STB trong 10 phiên gần đây, khối lượng khớp lệnh bình quân 31,7 triệu đơn vị/phiên. Eximbank thoái 162 triệu cổ phiếu STB qua sàn một cách dễ dàng. Khoảng 81 triệu cổ phiếu quỹ mà STB đăng ký bán ra chỉ cần 2-3 phiên giao dịch khớp lệnh là thị trường hấp thụ hết. Ở sàn HNX, SHB giao dịch bình quân 23 triệu đơn vị/ngày trong 10 phiên gần đây. Danh sách cổ phiếu đạt thanh khoản 10 triệu đơn vị/phiên đang ngày một dài ra với nhiều tên tuổi mới.
Nhà đầu tư trong nước xuống tiền, khối ngoại cũng không kém, họ gia tăng mua ròng. Năm 2017 trên Hose, tháng được khối ngoại mua ròng cao nhất là tháng 11 với giá trị hơn 10.000 tỉ đồng, chủ yếu mua VNM. Còn những tháng khác, nhiều nhất họ mua ròng tầm 2.500-3.000 tỉ đồng. Tuy nhiên từ đầu năm 2018 đến nay, mới qua hai tuần giao dịch, nhà đầu tư nước ngoài đã mua ròng 4.482 tỉ đồng qua khớp lệnh. Những phiên thị trường điều chỉnh nước ngoài đều mua ròng đột biến.
Thời kỳ phục hồi của chứng khoán (xin nhấn mạnh từ “phục hồi” vì VN-Index chưa vượt qua đỉnh 1.170 điểm thiết lập vào tháng 3-2007 - NV) mới chỉ bắt đầu từ quí 4 năm ngoái và sau phục hồi, mới đến giai đoạn tăng trưởng của chỉ số. Trước mắt, nhiệm vụ cổ phần hóa và thoái vốn nhà nước còn nặng nề. Nhiệm vụ này hoàn thành được hay không, phụ thuộc chủ yếu vào biến động của chứng khoán. Bất kỳ một động thái nào từ phía cơ quan quản lý với mục đích can thiệp vào thị trường đều có thể tác động đến kết quả cổ phần hóa. SSC và Bộ Tài chính cần có những giải pháp để đưa doanh nghiệp lên sàn, tăng quy mô thị trường mạnh hơn, tạo hàng hóa và xây “chợ” to hơn để hút dòng vốn ngoại lẫn nội, biến chứng khoán thực sự là kênh huy động vốn chủ đạo của nền kinh tế, thay vì những động thái như điều chỉnh tỷ lệ margin - điều mà các công ty chứng khoán có thể tự kiểm soát được để tránh rủi ro cho chính họ.
Từ trước đến nay chứng khoán vẫn luôn là kênh đầu tư đi sau tiết kiệm ngân hàng. Bây giờ là thời cơ để chứng khoán lấy lại một phần (“một phần” chứ chưa phải “toàn bộ”) chức năng huy động vốn. Mọi sự can thiệp không đúng thời điểm và đúng chỗ chỉ khiến thị trường bị tổn thương.
Hải Lý
Thứ Năm, 22/11/2018, 18:57
Một chuyên viên nghiên cứu, phân tích đồng thời là một nhà đầu tư kỳ cựu của Công ty Chứng khoán Sài Gòn (SSI) kể đợt bán tháo cổ phiếu đầu tiên diễn ra vào tháng 1-2018 trên thị trường chứng khoán Mỹ là lời “cảnh tỉnh” đối với ông.
Độ mở của chứng khoán Việt Nam với bên ngoài đã rất rộng. Ngay sau đó, khi đợt bán tháo qua đi, VN-Index dần phục hồi, ông đã dần dần bán hết danh mục đầu tư, chỉ giữ tiền mặt và gửi tiết kiệm. Ông nói: “Bản thân tôi bị thử thách mạnh trong thời điểm cuối tháng 3 đầu tháng 4-2018 khi VN-Index lên 1.200 điểm. Nhưng cuối cùng tôi vẫn quyết định đứng ngoài thị trường. Đến giờ, tôi thấy quyết định của mình không sai”.
Quyết định giữ tiền mặt (cash out) của nhà đầu tư trên đang ngày càng tỏ ra là phương án tối ưu so với sở hữu cổ phiếu. Đến nay, lượng tiền nắm giữ của các quỹ nội địa bắt đầu tăng lên. Tính đến ngày 31-10-2018 tỷ lệ tiền nắm giữ của VFMVF1 là 24,2%; của VFF là 38%. VFF thậm chí chỉ còn 0,9% cổ phiếu trong danh mục. VCBF-TBF cũng đã nâng tỷ trọng tiền mặt lên 29,5% danh mục, trong khi tỷ lệ tiền của ENF là 36,7%.
Các quỹ đầu tư nội thường chỉ sở hữu những cổ phiếu cơ bản và có thanh khoản cao như ngân hàng, VNM, FPT, HPG, VIC. Rất ít quỹ chạy theo xu hướng thị trường, chẳng hạn giải ngân vào cổ phiếu thủy sản, dệt may thời gian qua. Khẩu vị rủi ro của họ khác xa nhà đầu tư cá nhân và dường như một số quỹ ngày càng “bảo thủ” hơn trong chọn lựa cổ phiếu. Dẫu vậy, việc nâng tỷ lệ nắm giữ tiền mặt là dấu hiệu của sự thận trọng trước biến động thị trường.
Không hẹn mà gặp. Ngân hàng Đầu tư Goldman Sachs ngày 20-11-2018 vừa công bố đánh giá nhận định thị trường chứng khoán Mỹ năm 2019. Ngân hàng này không còn cảm thấy tự tin về một thị trường giá lên nữa và cảnh báo khách hàng là các quỹ tương hỗ, các quỹ hưu trí nên gia tăng nắm giữ tiền mặt. Theo Goldman Sachs, lần đầu tiên trong nhiều năm trở lại đây tiền mặt được nhìn nhận là thứ tài sản đầy cạnh tranh so với cổ phiếu. Với các nhà đầu tư khác, Goldman Sachs cho rằng họ chỉ nên mua các cổ phiếu thuộc các lĩnh vực phòng thủ và những cổ phiếu có thể lấn lướt sự e ngại về suy thoái kinh tế đang dần lan rộng. Một điều đáng ngại khác của thị trường là việc Mỹ có thể áp thuế 25% lên hàng hóa nhập khẩu từ Trung Quốc. Nếu mức thuế 25% được áp dụng cho toàn bộ hàng Trung Quốc, thì tác động lên lợi nhuận của các cổ phiếu sẽ lớn và điều này có thể loại trừ mọi sự tăng trưởng lợi nhuận năm tới.
Hai ngày đầu tuần này, thị trường thế giới chứng kiến sự lao dốc thảm hại của giá dầu thô, giá cao su thiên nhiên và hàng hóa nông sản, sự bán tháo các cổ phiếu công nghệ bùng phát và Dow Jones rớt gần 1.000 điểm cả thảy. Tại thị trường Việt Nam, chứng khoán cơ sở có nhịp phục hồi từ vùng đáy quanh 900 điểm, nhưng chứng khoán phái sinh lại thể hiện rõ tâm lý bi quan khi khối lượng hợp đồng giao dịch trong ngày giảm về tầm 100.000 đơn vị và mức chiết khấu của các hợp đồng luôn thấp hơn gần 10 điểm so với VN30. Từ nhiều tháng nay diễn biến trên thị trường phái sinh thường phản ánh chính xác biến động của VN-Index và mức chiết khấu cao bất thường đầu tuần này là không thể bỏ qua.
Có lẽ đã đến thời điểm nhà đầu tư, nếu còn ở trong thị trường, cân nhắc thiết lập một danh mục các cổ phiếu phòng thủ như hàng hóa tiêu dùng, dược phẩm, điện, nước, xây dựng cơ sở hạ tầng, nhất là các sân bay, bến cảng, cầu đường... Khác với các nền kinh tế khác nơi sự tăng trưởng dựa chủ yếu vào sức mua và tiêu dùng nội địa, sự tăng trưởng GDP hàng năm của Việt Nam có sự đóng góp lớn của xây dựng cơ sở hạ tầng và xuất nhập khẩu. Tuy nhiên, xuất nhập khẩu không phải là nhóm cổ phiếu chủ đạo trên thị trường chứng khoán. Bất động sản và ngân hàng mới là nhóm cổ phiếu áp đảo trên sàn.
Nhóm cổ phiếu điện, cả thủy điện và nhiệt điện, hầu hết đều có tăng trưởng lợi nhuận ở mức hai con số trong bốn quí gần nhất và trả cổ tức tiền mặt đều đặn hàng năm. Nhóm này từ đầu năm đến nay không nhận được mối quan tâm của nhà đầu tư và thị giá của chúng đang thấp hơn tương đối so với giá trị thực. Các doanh nghiệp điện niêm yết cũng ít tăng vốn, nên độ pha loãng cổ phiếu rất thấp. Trong khi đó, dòng tiền vẫn còn tập trung vào nhóm cổ phiếu ngân hàng, bất chấp sự tăng vốn nhằm pha loãng giá trị cổ phiếu vừa qua. Dòng tiền chỉ rời khỏi cổ phiếu ngân hàng khi vấn đề chất lượng tài sản theo chu kỳ quay trở lại. Những tín hiệu về chất lượng tài sản đang hiện ra thông qua sự gia tăng số tuyệt đối nợ xấu mới, nhất là nợ nhóm 5 của một số ngân hàng gần đây. Những ngân hàng mua mạnh trái phiếu doanh nghiệp (như Techcombank) càng nên được đánh giá cẩn trọng.
Hải Lý
Thứ Sáu, 11/8/2017, 08:42
Các vụ án ngân hàng với quy mô thua lỗ ngày càng lớn đã đến lúc gióng lên hồi chuông về sự cần thiết phải thay đổi một số quy định về kinh doanh ngân hàng.
Đất
Đất là thứ tài sản và hàng hoá được các ông chủ ngân hàng có liên quan đến vòng lao lý đổ tiền vào nhiều nhất và sử dụng nhiều nhất để thế chấp ở các tổ chức tín dụng nhằm vay vốn. Sự thăng trầm trong sự nghiệp kinh doanh của họ phụ thuộc gần như toàn bộ vào sự biến động của thị trường bất động sản. Do đầu tư bằng tiền vay và sử dụng hệ số đòn bẩy cao, nếu giá bất động sản tăng, họ phất lên rất nhanh và ngược lại.
Bây giờ hãy xem sự biến động của thị trường bất động sản Việt Nam diễn ra theo quy luật nào hay nói rõ hơn phụ thuộc vào những yếu tố nào?
Yếu tố đầu tiên là đầu cơ, từ đầu cơ để có đất (quyền sử dụng đất chứ không phải quyền sở hữu đất vì đất đai là tài sản của toàn dân) cho đến đầu cơ đẩy giá lên.
Nhu cầu nhà ở tại Việt Nam suốt bao nhiêu năm qua thời kỳ nào cũng lớn và cầu luôn vượt cung. Tuy nhiên cầu ở đây là cầu giá thấp, hợp với túi tiền của mặt bằng thu nhập chung, trong khi đó các nhà phát triển bất động sản lại luôn cung ứng cho thị trường các sản phẩm cao cấp với giá chỉ tầng lớp trung lưu trở lên có khả năng mua được. Vì sao họ không tung ra các sản phẩm giá trung bình và thấp? Đơn giản vì chi phí không tên mà họ đã trả cộng với lòng tham thu lợi nhuận cao trong một thời gian ngắn.
Yếu tố thứ hai ảnh hưởng mạnh mẽ đến thị trường bất động sản là tính nhiệm kỳ (nhiệm kỳ chứ không phải chu kỳ) với sự thay đổi của chính sách cũng như hoạch định chính sách. Các chính sách tiền tệ tác động trực tiếp đến kinh doanh bất động sản vì nó điều tiết dòng tiền vào ra, bơm hút trên thị trường. Tổng phương tiện thanh toán, tăng trưởng tín dụng với mỗi bước biến thiên của chúng đều có thể khiến thị trường bất động sản ấm lên hay nguội bớt. Những ông chủ hoặc nhóm ông chủ ngân hàng gặp thời, may mắn vào đúng chu kỳ tăng trưởng của bất động sản, thường “bành trướng” mở rộng tầm kiểm soát không chỉ tại một mà một số ngân hàng.
Các vụ án ngân hàng với quy mô thua lỗ ngày càng lớn đã đến lúc gióng lên hồi chuông về sự cần thiết phải thay đổi một số quy định về kinh doanh ngân hàng, trong đó điểm nhấn là quy định về tỷ lệ huy động vốn tối đa.
Nhìn lại hai thập kỷ qua, thời điểm bất động sản vùng vẫy để rồi chìm lặng ở vùng đáy như các năm 2011-2012 cũng là thời điểm khó khăn nhất của các ngân hàng. Có thể ai đó thắc mắc vì sao nợ xấu ngân hàng hiện tại cao hơn những năm đó. Vì thời gian đó nợ xấu đã xuất hiện rồi, đã hiện diện rộng rồi, nhưng do các nguyên nhân khác nhau nó được che đậy một cách kín đáo dưới nhiều hình thức. Không phải không có những cơ quan quản lý, những nhà điều hành muốn công khai nó ra, nhưng sự công khai khi ấy được cho là không thích hợp. Chỉ đến hiện tại khi điều kiện cho phép, các con số chính thức về nợ xấu mới tiệm cận sự thật.
Tiền đẻ ra tiền. Các khoản vay gốc đẻ ra lãi. Lãi mẹ sinh lãi con. Thế nhưng giá bất động sản trong những năm trầm lắng không những không kịp đẻ ra tiền cho những người vay trả nợ, mà còn mất giá, hao mòn. Đất đã làm phá sản không ít người dính đến nó. Âu đó cũng là hệ lụy của cuộc chơi, trong đó có cuộc chơi của những người sử dụng tiền ngân hàng ở vai trò ông chủ. Trên thực tế, họ chỉ là những ông chủ ảo, nhưng cái giá phải trả trong không ít trường hợp lại thật như cuộc đời.
Tiền
Việt Nam nằm trong số không nhiều các quốc gia nơi tất cả các ngân hàng lớn nhỏ, tốt xấu đều bình đẳng như nhau trước quyền huy động vốn: các tổ chức tín dụng được phép huy động số tiền gấp 20 lần vốn tự có. Đây là mức bình quân cao, cao đến nỗi đến nay chưa ngân hàng nào đạt tới mức này. Ngân hàng nhỏ vốn tự có 4.000 tỉ đồng có thể huy động tối đa 80.000 tỉ đồng và cho vay tối đa 80-90% vốn huy động tùy quy định từng thời kỳ. Quyền kinh doanh tiền tệ của ngân hàng nhìn ở hai khía cạnh huy động và cung cấp vốn vô cùng “tự do”.
Sự “tự do” còn đáng phải lưu ý hơn bởi một số ngân hàng khi bị đặt trong tình trạng kiểm soát đặc biệt vẫn tiếp tục được áp dụng tỷ lệ huy động vốn tối đa 20 lần nói trên. Ở một số nước khi một ngân hàng kinh doanh thua lỗ, mất vốn đến một mức độ nhất định nào đó, cổ đông bắt buộc phải nộp thêm tiền, khôi phục vốn tự có về mức quy định. Nếu cổ đông không làm được việc đó, ngân hàng có thể bị giảm hoặc bị ngừng huy động vốn. Thiếu đầu vào, tất yếu các hoạt động suy giảm, kể cả tài trợ tín dụng. Các biện pháp giải cứu sẽ được thảo luận, không loại trừ hạ bậc ngân hàng xuống cấp thấp (giống như đá banh từ giải hạng nhất xuống hạng hai), M&A, thậm chí phá sản, giải thể.
Tại nước ta thanh khoản vốn dĩ là câu chuyện được một số ngân hàng yếu kém lợi dụng để gây áp lực lên cơ quan quản lý. Đáng lẽ khi bị đặt trong tình trạng kiểm soát đặc biệt, họ phải bị giảm tỷ lệ huy động vốn nhằm tránh rủi ro cho những người gửi tiền sau. Nhưng họ lại tăng lãi suất tiết kiệm để tăng nguồn huy động, lấy vốn huy động sau trả cho vốn huy động trước đáo hạn. Tình trạng này tồn tại là vì đến nay luật pháp vẫn chưa chính thức cho phép ngân hàng phá sản và mọi khoản tiền gửi của người dân đều được đảm bảo.
Các vụ án ngân hàng với quy mô thua lỗ ngày càng lớn đã đến lúc gióng lên hồi chuông về sự cần thiết phải thay đổi một số quy định về kinh doanh ngân hàng, trong đó điểm nhấn là quy định về tỷ lệ huy động vốn tối đa. Một quy định như ngân hàng tốt được áp dụng tỷ lệ huy động vốn cao, ngân hàng xấu phải sử dụng tỷ lệ huy động vốn thấp phải được thực hiện. Hạn chế lòng tham và sự tiếp cận tiền trước hết phải bằng việc hạn chế quy mô kho tiền đối với từng loại ngân hàng khác nhau. Các ông chủ ảo ngân hàng sẽ không còn ham hố một khi bỏ ra một đồng vốn chỉ được huy động thí dụ dăm ba đồng, mà không phải 20 đồng.
Cảm ơn quý vị rất nhiều. Thưa bà Chủ tịch Hạ viện, Phó tổng thống, các thành viên nghị viên, Đệ nhất phu nhân của Hoa Kỳ. [Vỗ tay]
Và đồng bào Mỹ của tôi. Chúng ta gặp nhau tối nay tại một thời điểm quan trọng, khi chúng ta bắt đầu một nhiệm kỳ Quốc hội mới, tôi đứng đây sẵn sàng hợp tác với các bạn để đạt được những bước đột phá lịch sử cho tất cả người dân Mỹ. Hàng triệu đồng bào của chúng ta đang dõi theo chúng ta, tập trung tại căn phòng tuyệt vời này, hy vọng rằng chúng ta lãnh đạo đất nước không phải với hai đảng [chia rẽ], mà [hợp nhất] trong một nhà nước.
Chương trình nghị sự tôi sẽ trình bày tối nay không phải là chương trình nghị sự của đảng Cộng hòa hay chương trình nghị sự của đảng Dân chủ, đó là chương trình nghị sự của người dân Mỹ. Nhiều người trong chúng ta khi vận động tranh cử đều có cùng một lời hứa cốt lõi, đó là bảo vệ việc làm cho Hoa Kỳ và yêu cầu [mối quan hệ] thương mại công bằng cho người lao động Mỹ, xây dựng lại và khôi phục cơ sở hạ tầng của đất nước chúng ta, cũng như mong muốn giảm giá chăm sóc sức khỏe và thuốc chữa bệnh theo toa, tạo ra một hệ thống nhập cư an toàn, hợp pháp, hiện đại và an toàn, và theo đuổi một chính sách đối ngoại đặt lợi ích của nước Mỹ lên hàng đầu.
Có một cơ hội mới trong chính trị Mỹ, nếu chúng ta có can đảm cùng nhau nắm bắt nó. Chiến thắng không phải là chiến thắng cho đảng của chúng ta, chiến thắng là chiến thắng cho đất nước chúng ta. Năm nay, nước Mỹ sẽ công nhận hai ngày kỷ niệm quan trọng để chúng ta thấy được sự vĩ đại của tầm nhìn Mỹ và sức mạnh của niềm tự hào Mỹ.
Vào tháng 6 [2018], chúng ta đã kỷ niệm 75 năm kể từ khi tướng Dwight Eisenhower thực hiện một sứ mệnh được gọi là “cuộc thập tự chinh vĩ đại”, giải phóng các nước đồng minh châu Âu trong chiến tranh thế giới thứ hai. Vào ngày 6/6/1944, 15.000 quân nhân Mỹ nhảy dù xuống [Châu Âu] và 60.000 người lính khác đổ bộ từ biển để cứu nền văn minh của chúng ta khỏi sự chuyên chế. Ở đây với chúng ta tối nay có ba trong số những người anh hùng vị đại đó. Binh nhất Joseph Riley, trung sĩ Erving Walker và trung sĩ Hartman Zeitcheck.
Thưa các quý ông, chúng tôi xin kính chào. Vào năm 2019, chúng ta cũng tổ chức 50 năm kể từ khi phi một phi hành gia trẻ tuổi dũng cảm bay 250 ngàn dặm trong không gian mang theo lá cờ Mỹ tới mặt trăng. Sau đó, chúng ta lại có một phi hành gia tham gia trong tàu vũ trụ Apollo 11 [lên mặt trăng], Buzz Aldrin, người đã cắm lá cờ [Mỹ trên] đó. Cảm ơn ông, Buzz. Năm nay, các phi hành gia Mỹ sẽ quay trở lại không gian trong các tên lửa của Hoa Kỳ.
Trong thế kỷ 20, nước Mỹ đã cứu tự do, biến đổi khoa học, xây dựng lại tầng lớp trung lưu và nếu bạn để ý, thì [sẽ thấy] không có nơi nào trên thế giới có thể cạnh tranh với Mỹ. Bây giờ chúng ta phải mạnh dạn và dũng cảm bước vào chương tiếp theo trong cuộc phiêu lưu vĩ đại của nước Mỹ này. Chúng ta phải tạo ra một tiêu chuẩn sống mới cho thế kỷ 21.
Chúng ta hoàn toàn có thể mang tới một cuộc sống với chất lượng sống tuyệt vời dành cho tất cả người dân. Chúng ta có thể làm cho cộng đồng của chúng ta an toàn hơn, gia đình của chúng ta vững chắc hơn, văn hóa của chúng ta phong phú hơn, đức tin của chúng ta sâu sắc hơn, và tầng lớp trung lưu của chúng ta thịnh vượng hơn bao giờ hết. Nhưng chúng ta phải từ chối [kiểu] chính trị trả thù, phản đối và trả thù, và nắm lấy sự hợp tác tiềm năng, thấu hiểu và [chia sẻ] lợi ích chung.
Cùng nhau chúng ta có thể phá vỡ hàng thập kỷ bế tắc chính trị. Chúng ta có thể bắc cầu cho tất cả sự chia rẽ, chữa lành những vết thương cũ, xây dựng liên minh mới, tạo ra các giải pháp mới và thực hiện lời hứa phi thường về tương lai của nước Mỹ. Quyết định thực hiện nằm ở chúng ta. Chúng ta phải lựa chọn giữa sự vĩ đại hoặc sự bế tắc, kết quả hoặc sự phản đối, tầm nhìn hoặc sự báo thù, sự tiến bộ đáng kinh ngạc hoặc sự hủy diệt vô nghĩa. Tối nay, tôi đề nghị các bạn lựa chọn sự vĩ đại.
Trong hai năm qua, chính quyền của tôi đã thay đổi trong sự khẩn trương và tốc độ lịch sử để đối mặt với các vấn đề bị bỏ rơi bởi các nhà lãnh đạo của cả hai bên trong nhiều thập kỷ. Chỉ trong hơn hai năm kể từ cuộc bầu cử, chúng tôi đã tạo ra một sự bùng nổ kinh tế chưa từng có, một sự bùng nổ hiếm khi được nhìn thấy trước đây. Trước nay chưa từng như thế. Chúng tôi đã tạo ra 5,3 triệu việc làm mới và quan trọng là đã thêm 600.000 việc làm trong lĩnh vực công nghiệp, điều mà hầu như mọi người đều nói là không thể làm được, nhưng thực tế là chúng tôi chỉ mới bắt đầu.
Tiền lương đang tăng với tốc độ nhanh nhất trong nhiều thập kỷ và ngày càng tăng đối với những công nhân cổ xanh, những người mà tôi đã hứa sẽ chiến đấu [vì họ]. Họ đang phát triển nhanh hơn bất cứ lực lượng nào khác. Gần 5 triệu người Mỹ đã được gỡ bỏ tem thực phẩm. Nền kinh tế Hoa Kỳ đang phát triển nhanh gần gấp đôi so với thời điểm tôi mới nhậm chức, và chúng ta được coi là nền kinh tế nóng nhất so với các quốc gia khác trên thế giới. Thậm chí, thất nghiệp đã đạt tỷ lệ thấp nhất trong hơn nửa thế kỷ. Thất nghiệp của người Mỹ gốc Phi, người Mỹ gốc Tây Ban Nha và người Mỹ gốc Á đều đạt mức thấp kỷ lục.
Thất nghiệp đối với người Mỹ khuyết tật cũng đã đạt mức thấp nhất mọi thời đại. Số người có việc làm lớn hơn bất cứ lúc nào trong lịch sử nước ta. 157 triệu người đang làm việc. Chúng tôi đã thông qua một chính sách cắt giảm thuế lớn cho các gia đình lao động và tăng gấp đôi tín dụng thuế trẻ em. Chúng tôi hầu như đã chấm dứt thuế bất động sản, hoặc thuế thừa kế, đối với các doanh nghiệp nhỏ, trang trại và vườn sở hữu của các hộ gia đình. Chúng tôi đã loại bỏ mô hình ủy thác cá nhân Obamacare rất không được [người dân] đón nhận. Và để cho các bệnh nhân bị bệnh nặng tiếp cận với các phương pháp chữa trị, chúng tôi đã thông qua những điều quan trọng, những điều đúng đắn.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, chính quyền của tôi đã cắt giảm nhiều quy định hơn bất kỳ chính quyền nào khác [đã làm] trong toàn bộ nhiệm kỳ của họ. Các công ty đang quay trở lại đất nước của chúng ta với số lượng lớn, nhờ vào việc giảm thuế và các quy định lịch sử của chúng tôi. Và chúng tôi đã mở ra một cuộc cách mạng về năng lượng cho Hoa Kỳ. Mỹ hiện là nhà sản xuất dầu và khí tự nhiên số một so với bất cứ nơi đâu trên thế giới. Và hiện tại, lần đầu tiên sau 65 năm, chúng ta là quốc gia xuất khẩu năng lượng ròng. Sau 24 tháng tiến bộ nhanh chóng, nền kinh tế của chúng ta là sự ghen tị của thế giới. Quân đội của chúng ta là mạnh nhất trên Trái đất cho đến nay và nước Mỹ một lần nữa chiến thắng mỗi ngày. Các nghị viên, chính phủ của chúng ta [đều] mạnh mẽ.
Đất nước chúng ta sôi động và nền kinh tế của chúng ta đang phát triển mạnh hơn bao giờ hết. Hôm thứ Sáu [1/2], đã có thông báo rằng chúng tôi tạo ra thêm 304.000 việc làm trong tháng trước, gần gấp đôi con số dự kiến. Một phép lạ kinh tế đang diễn ra ở Hoa Kỳ, và điều duy nhất có thể ngăn chặn nó là những cuộc chiến ngu ngốc, [các chiêu trò] chính trị, hoặc những cuộc điều tra vô lý, nực cười. Nếu có sự bình tâm trong các hành động pháp lý, thì không thể có chiến tranh và điều tra. [Nhưng] nó [đã] không diễn ra theo cách đó.
Chúng ta, những người trong nhà, phải đoàn kết để đánh bại kẻ thù ngoại bang. Kỷ nguyên hợp tác mới này có thể bắt đầu bằng [cách xử lý] việc hơn 300 đề xuất với chất lượng cao đang bị mắc kẹt tại Thượng viện, một số trường hợp đã phải chờ đợi nhiều năm – [điều này] [là] không đúng đắn.
Thượng viện đã không hành động theo các đề xuất này, điều đó là không công bằng với những đề xuất, và rất không công bằng với đất nước chúng ta. Đây là thời điểm để lưỡng đảng hành động. Tin hay không, chúng tôi đã chứng minh điều đó là có thể. Trong Nghị viện nhiệm kỳ qua, cả hai bên [lưỡng đảng] đã cùng nhau thông qua những điều luật chưa từng có để đối đầu với cuộc khủng hoảng [thuốc giảm đau] opioid, một dự luật [về] trang trại mới, thực hiện cải cách các điều khoản trong đạo luật sức khỏe cho các cựu chiến binh (VA), và sau bốn thập kỷ bị từ chối, chúng ta đã thông qua đạo luật VA một cách trách nhiệm, vì vậy cuối cùng chúng ta có thể chấm dứt những ngược đãi đối với các cựu chiến binh tuyệt vời của chúng ta. Và chỉ vài tuần trước, tất cả các đảng đã thống nhất việc cải cách đột phá tư pháp hình sự. [Trước đó] Họ nói rằng nó không thể thực hiện được.
Năm ngoái, tôi đã nghe qua bạn bè, câu chuyện về Alice Johnson. Tôi vô cùng xúc động. Năm 1997, lần đầu tiên Alice bị kết án tù chung thân, [vì là] tội phạm ma túy nhưng không có hành động bạo lực. Trong 22 năm tiếp theo, cô trở thành một tù nhân truyền cảm hứng cho những tù nhân khác chọn một con đường tốt hơn. Cô ấy đã tạo ra ảnh hưởng lớn làm thay đổi số lượng tù nhân và hơn thế nữa. Câu chuyện của Alice cho thấy rõ sự chênh lệch và không công bằng có thể tồn tại trong các bản án hình sự, và sự cần thiết phải khắc phục những bất công này. Cô ấy đã ngồi tù gần 22 năm và dự kiến sẽ ở tù cho đến hết đời. Vào tháng 6, tôi đã thay đổi bản án của Alice. Khi tôi thấy gia đình hạnh phúc của Alice chào đón cô ấy ở cổng nhà tù, ôm, hôn, khóc và cười, tôi biết tôi đã làm gì đó đúng. Alice có mặt với chúng ta trong tối nay, và cô ấy là một người phụ nữ tuyệt vời. Tuyệt vời, Alice.
Alice, cảm ơn bạn đã nhắc nhở chúng tôi rằng chúng tôi luôn phải nhìn nhận lại, đó là sức mạnh để định hình lại vận mệnh của chính chúng tôi. Cảm ơn nhiều.
Lấy cảm hứng từ những câu chuyện như chuyện của Alice, chính quyền của tôi đã làm việc chặt chẽ với các thành viên của cả hai đảng để xây dựng luật. Đó là một sự đồng thuận lớn. Đạo luật này đã cải cách các luật kết án đã gây tổn hại và không phù hợp với cộng đồng người Mỹ gốc Phi.
Đạo luật này bước đầu đã mang đến cho những người phạm tội nhưng không có hành động bạo lực cơ hội tái hòa nhập xã hội với tư cách là những công dân tuân thủ pháp luật. Bây giờ, các tiểu bang trên cả nước đang theo sự hướng dẫn của chúng tôi. Mỹ là một quốc gia tin vào sự hối cải. Tham gia trong buổi tối ngày hôm nay với chúng ta có Charles Matthew đến từ Troulette. Năm 1996, ở tuổi 30, Matthew bị kết án 35 năm vì bán ma túy và các tội liên quan. Trong hai thập kỷ tiếp theo, anh đã hoàn thành hơn 30 nghiên cứu Kinh Thánh, trở thành một thư ký luật và cố vấn cho nhiều bạn tù của mình. Hiện tại, Matthew là người đầu tiên được ra tù theo đạo luật mới.
Matthew, cám ơn Mathhew, chào mừng trở về nhà.
Bây giờ, đảng Cộng hòa và Dân chủ phải hợp lực một lần nữa để đối mặt với một tình huống khẩn cấp quốc gia. Nghị viện còn 10 ngày để thông qua dự luật tài trợ tài chính cho chính phủ của chúng ta, [nhằm] bảo vệ quê hương của chúng ta, biên giới phía nam đang rất nguy hiểm. Bây giờ là lúc để Nghị viện cho thế giới thấy rằng nước Mỹ cam kết chấm dứt nhập cư bất hợp pháp và ngăn chặn những con buôn độc ác, bọn buôn bán ma túy, các băng nhóm xã hội đen và bọn buôn người.
Như chúng tôi đã nói, các đoàn lữ hành lớn, có tổ chức đang ùn ùn hướng tới Hoa Kỳ. Chúng tôi vừa nghe nói rằng các thành phố ở Mexico, để tránh phải tiếp nhận những người di cư bất hợp pháp vào cộng đồng của họ, đang dùng xe tải và xe buýt đưa người di cư tới những khu vực biên giới mà ở đó chúng ta không có nhiều sự giám sát. Tôi đã ra lệnh cho 3750 binh sĩ khác đến biên giới phía nam của chúng ta để chuẩn bị cho những cuộc đột nhập [biên giới] dữ dội. Đây là một vấn đề đạo đức. Tình trạng coi thường pháp luật ở biên giới phía nam của chúng ta là mối đe dọa đối với sự an toàn, an ninh và nguồn tài chính cho phúc lợi của tất cả người Mỹ. Chúng tôi có bổn phận đạo đức tạo ra một hệ thống nhập cư bảo vệ cuộc sống và công việc của người dân chúng ta. Điều này bao gồm nghĩa vụ của chúng ta đối với hàng triệu người nhập cư sống ở đây hiện nay [đã và đang] tuân theo các quy tắc và tôn trọng luật pháp của chúng ta. Những người nhập cư hợp pháp [đó] đã làm giàu cho quốc gia của chúng ta và củng cố xã hội của chúng ta bằng nhiều cách.
Tôi muốn người di cư đến nước ta với số lượng lớn nhất từ trước đến nay, nhưng họ phải đến một cách hợp pháp. Tối nay, tôi đề nghị các bạn bảo vệ biên giới phía nam đang rất nguy hiểm vì tình yêu và sự tận tâm với đồng bào và đất nước chúng ta. Không có vấn đề nào phản ánh rõ sự chia rẽ giữa tầng lớp lao động Mỹ và giới chính trị gia Hoa Kỳ hơn vấn đề nhập cư bất hợp pháp. Các chính trị gia và giới nhà giàu cổ súy cho biên giới mở, trong khi cuộc sống của họ [được bảo vệ] đằng sau những bức tường có cổng và lính canh.
Trong khi đó, những người Mỹ thuộc tầng lớp lao động phải trả giá cho việc nhập cư bất hợp pháp ồ ạt, cơ hội việc làm giảm, lương thấp hơn, trường học quá tải, bệnh viện đông tới mức họ không còn có chỗ, tội phạm gia tăng và sự an toàn của xã hội suy giảm trầm trọng. Khoan dung cho nhập cư bất hợp pháp không phải là từ bi, nó thực sự rất tàn nhẫn.
Một phần ba số phụ nữ di cư ở các đoàn lữ hành bị hãm hiếp trong hành trình dài hướng về phía bắc. Những kẻ buôn lậu sử dụng trẻ em di cư như những con tốt người để [kiếm lợi từ việc] khai thác [những khe hở trong] hệ thống luật pháp của chúng ta và dùng [những đứa trẻ này] để tiếp cận đất nước chúng ta. Những kẻ buôn người và nô lệ tình dục lợi dụng các khu vực mở giữa các cảng nhập cảnh của chúng ta để buôn lậu hàng ngàn cô gái trẻ và phụ nữ vào Hoa Kỳ và bán họ cho các ổ mại dâm và nô lệ thời hiện đại.
Hàng chục ngàn người Mỹ vô tội bị giết bởi các loại thuốc phiện gây chết người được buôn lậu qua biên giới và tràn vào các thành phố của chúng ta, bao gồm meth, heroin, cocaine và fentanyl. Băng đảng man rợ Ms-13 hiện đang hoạt động tại ít nhất 20 tiểu bang khác nhau của Mỹ và hầu như tất cả bọn họ đều [là những kẻ đã] đến qua thông qua biên giới phía nam của chúng ta. Mới hôm qua, một thành viên thuộc băng đảng MS-13 đã bị bắt giam vì một vụ giết người bằng súng trên sân ga tàu điện ngầm ở thành phố New York. Chúng tôi đang loại bỏ hàng ngàn thành viên băng đảng này, nhưng cho đến khi chúng tôi bảo vệ được biên giới của chúng ta, họ sẽ tiếp tục hoành hành. Năm này qua năm khác, vô số người Mỹ bị sát hại bởi những người nhập cư bất hợp pháp độc ác. Tôi đã biết nhiều những người cha, người mẹ và những gia đình tốt bụng. Không ai trong số họ phải chịu đựng nỗi đau kinh khủng mà họ phải chịu đựng. Tham gia với chúng ta tối nay có Deborah bissell, chỉ ba tuần trước, cha mẹ cô [Gerad và Sharon] đã bị trộm và bắn chết ở Reno, Nevade, bang của người nhập cư. Họ ở tuổi 80 và sống cùng với 4 đứa con, 11 đứa cháu và 20 đứa chắt. Cũng có mặt ở đây tối nay là hai người cháu, Heather và Madison, của ông bà Gerad và Sharon. Xin mời Debroah, Heather và Madison đứng dậy. Rất ít người có thể hiểu được nỗi đau của các bạn. Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều vì đã có mặt ở đây.
Tôi sẽ không bao giờ quên và tôi sẽ chiến đấu vì những ký ức của Gerald và Sharon, điều đó sẽ không bao giờ được phép tiếp tục xảy ra. Không nên mất thêm bất kỳ một sinh mạng người Mỹ nào nữa chỉ vì quốc gia chúng ta không kiểm soát được tuyến biên giới rất nguy hiểm.
Các sĩ quan ICE [Cơ quan Quản lý nhập cảnh và hải quan Mỹ ] đã thực hiện 266.000 vụ bắt người di cư trái phép phạm tội, bao gồm cả những người bị buộc tội hoặc kết án trong gần 100.000 vụ tấn công. 30.000 tội phạm tình dục, và 4000 vụ giết người. Tham gia với chúng ta tối nay có một trong số những anh hùng thực thi pháp luật, đặc vụ Elvin Hernandez.
Cảm ơn bạn. Vâng Elvin là một thành viên của một gia đình di cư hợp pháp vào Hoa Kỳ từ nước cộng hòa Dominica. Năm 8 tuổi, anh nói với bố của mình rằng anh muốn trở thành một đặc vụ. Hôm nay, anh ấy lãnh đạo các cuộc điều tra về vấn đề buôn bán tình dục quốc tế. Anh ấy nói rằng nếu tôi có thể đảm bảo những cô gái trẻ tìm được công lý của mình, thì tôi đã thực sự hoàn thành công việc. Nhờ sự tận tụy và sự hỗ trợ của các đồng nghiệp tuyệt vời của anh ấy, hơn 300 phụ nữ và cô gái đã được giải cứu khỏi nỗi kinh hoàng này và hơn 1500 kẻ buôn người tàn bạo đã bị tống giam.
Chúng tôi sẽ luôn ủng hộ những nhân viên nam và nữ dũng cảm của các cơ quan thực thi pháp luật và tối nay tôi cam kết với các bạn rằng tôi sẽ luôn sát cánh cùng các bạn. Xin cám ơn. Chính quyền của tôi đã gửi cho Nghị viện một đề nghị hợp lý để chấm dứt khủng hoảng ở biên giới phía nam của chúng ta. Nó bao gồm [các biện pháp] hỗ trợ nhân đạo, thực thi pháp luật nhiều hơn, phát hiện ma túy tại các cảng của chúng ta, bịt các lỗ hổng cho phép buôn lậu trẻ em và lên kế hoạch cho một hàng rào vật lý mới, hoặc xây tường, để bảo đảm an toàn cho các khu vực rộng lớn giữa các cảng nhập cảnh của chúng ta. Trong quá khứ, hầu hết những người trong căn phòng này đều ủng hộ bức tường – nhưng bức tường thích hợp chưa bao giờ được xây dựng. Tôi sẽ thực hiện điều đó.
Đó là một hàng rào thép thông minh, có tính chiến lược, có thể nhìn xuyên qua, không chỉ là một bức tường bê tông đơn giản. Nó sẽ được triển khai tại các khu vực mà các đơn vị bảo vệ biện giới xác định là có nhu cầu lớn nhất, và các đơn vị này sẽ cho bạn biết nơi các bức tường nên được xây dựng. San Diego từng là nơi xuất hiện nhiêu nhất các cuộc vượt biên bất hợp pháp so với các nơi khác trong cả nước. Để giải quyết vấn đề, một bức tường an ninh kiên cố đã được xây lên. Rào cản mạnh mẽ này gần như đã chấm dứt hoàn toàn các cuộc đột nhập biên giới trái phép ở đó. Thành phố biên giới El Paso, Texas, từng có tỷ lệ tội phạm bạo lực cực kỳ cao, một trong những nơi [có tỷ lệ tội phạm] cao nhất nước, và được coi là một trong những thành phố nguy hiểm nhất của đất nước chúng ta. Hiện tại, với việc nhanh chóng xây dựng bức tường, với một hàng rào chắc chắn, El Paso đã trở thành một trong những thành phố an toàn nhất của chúng ta. Đơn giản chỉ cần xây tường, nó sẽ cứu những sinh mạng.
Vì vậy, hãy cùng nhau làm việc, thảo luận và một thỏa thuận đạt được sẽ thực sự làm cho nước Mỹ an toàn. Khi chúng tôi làm việc để bảo vệ sự an toàn của người dân, chúng tôi cũng phải đồng thời đảm bảo sự hồi sinh kinh tế của chúng ta tiếp tục với tốc độ nhanh. Không ai được hưởng lợi nhiều hơn từ nền kinh tế thịnh vượng của chúng ta ngoài phụ nữ, những người đã nắm giữ 58% số việc làm mới được tạo ra trong năm ngoái.
Và đúng một thế kỷ sau khi Nghị viện thông qua việc sửa đổi hiến pháp để cho phụ nữ có quyền bầu cử, chúng ta cũng có nhiều phụ nữ phục vụ trong Nghị viện hơn bao giờ hết.
Thật tuyệt. Rất tuyệt. Và xin chúc mừng. Thật tuyệt. Là một phần trong cam kết cải thiện cơ hội cho phụ nữ ở khắp đất nước, thứ Năm tuần này, chúng tôi sẽ đưa ra sáng kiến đầu tiên hướng tới trao quyền kinh tế cho phụ nữ ở các nước đang phát triển.
Để xây dựng thành công nền kinh tế đáng kinh ngạc của chúng ta, một ưu tiên tối quan trọng [cần làm] là đảo ngược các chính sách thương mại tai họa [đã tồn tại] hàng thập kỷ. Thật tệ. Chúng tôi hiện đang nói rõ với Trung Quốc rằng sau nhiều năm nhắm vào các ngành công nghiệp của chúng tôi và đánh cắp tài sản trí tuệ của chúng tôi, hành vi trộm cắp công việc và sự thịnh vượng của Hoa Kỳ đã chấm dứt. Do đó, gần đây chúng tôi đã áp thuế 250 tỷ đô la lên hàng hóa Trung Quốc, và hiện tại kho bạc của chúng ta đang nhận được hàng tỷ đô la mỗi tháng [nhờ chính sách thuế], nhưng tôi không đổ lỗi cho Trung Quốc đã lợi dụng chúng ta. Tôi đổ lỗi cho các nhà lãnh đạo và đại diện của chúng ta đã cho phép chuyện này xảy ra. Tôi rất tôn trọng chủ tịch Tập, và chúng tôi hiện đang thực hiện một thỏa thuận thương mại mới với Trung Quốc. Nhưng nó phải bao gồm những thay đổi thực sự, về cấu trúc để chấm dứt các hoạt động thương mại không công bằng, giảm thâm hụt thương mại kinh niên của chúng ta và bảo vệ việc làm cho lao động Mỹ.
Một sai lầm thương mại lịch sử khác là [hiệp định] NAFA. Tôi đã gặp những người đàn ông và phụ nữ ở Michigan, Ohio, Pennsylvania, Indiana, New Hampshire, và nhiều tiểu bang khác có giấc mơ bị phá vỡ bởi NAFA. Trong nhiều năm, các chính trị gia hứa với họ rằng họ sẽ đàm phán để có một thỏa thuận tốt hơn. Nhưng cho đến sau này không ai làm cả. Thỏa thuận Mỹ-Mexico-Canada mới của chúng tôi, hoặc [được gọi là] USMCA, sẽ thay thế NAFA và tạo điều kiện cho người lao động Mỹ vì họ đã không có được những điều kiện đó trong một thời gian dài. Tôi hy vọng các bạn có thể thông qua USMCA để chúng tôi lấy lại việc làm trong ngành sản xuất với số lượng lớn hơn, phát triển nền nông nghiệp Mỹ, bảo vệ tài sản trí tuệ và đảm bảo rằng có nhiều xe hơi tự hào được đóng dấu với bốn từ thật đẹp: Made in the U.S.A.
Tối nay, tôi cũng đề nghị các bạn thông qua đạo luật thương mại đối ứng của Hoa Kỳ, để nếu một quốc gia khác áp dụng mức thuế không công bằng đối với một sản phẩm của Mỹ, chúng tôi có thể tính cho họ mức thuế chính xác với cùng sản phẩm mà họ bán cho chúng ta.
Cả hai đảng có thể đoàn kết để xây dựng lại cơ sở hạ tầng đổ nát của Hoa Kỳ. Tôi biết rằng Nghị viện rất mong muốn thông qua dự luật cơ sở hạ tầng, và tôi rất mong muốn được làm việc với bạn về luật này để tạo điều kiện cho việc đầu tư cơ sở hạ tầng mới và quan trọng, bao gồm đầu tư vào các ngành công nghiệp tiên tiến trong tương lai. Đây không phải là một lựa chọn. Đây là một điều cần thiết. Ưu tiên chính tiếp theo đối với tôi, và đối với tất cả chúng ta là giảm chi phí chăm sóc sức khỏe và thuốc theo toa, đồng thời bảo vệ những bệnh nhân không được hưởng các ưu đãi từ trước.
Với những nỗ lực quản trị của tôi, năm 2018, giá thuốc đã giảm mạnh nhất trong 46 năm qua. Nhưng chúng ta phải làm nhiều hơn nữa. Không thể chấp nhận được việc người Mỹ trả nhiều tiền hơn cho cùng một loại thuốc, thường được sản xuất ở cùng một nơi, so với người dân ở các quốc gia khác. Điều này là sai, không công bằng, và cùng nhau chúng ta có thể ngăn chặn nó. Và chúng tôi sẽ nhanh chóng xóa bỏ nó.
Tôi đang đề nghị Nghị viện thông qua luật để giải quyết vấn đề global freeloading [tạm dịch: sử dụng các dịch vụ công cộng toàn cầu] và mang lại sự công bằng và minh bạch về giá [khám chữa bệnh] cho bệnh nhân Mỹ.
Chúng tôi cũng sẽ yêu cầu các công ty dược phẩm, công ty bảo hiểm và bệnh viện thông tin giá [khám chữa bệnh] thật để thúc đẩy cạnh tranh và giảm chi phí. Không có lực lượng nào trong lịch sử thúc đẩy chất lượng sống của con người hơn được Tự do Mỹ.
Trong những năm gần đây, chúng ta đã đạt được tiến bộ đáng kể trong cuộc chiến chống lại HIV và AIDS. Những đột phá khoa học đã mang tới những điều chỉ có trong giấc mơ. Tôi đề nghị Đảng Dân chủ và Cộng hòa đưa ra cam kết cần thiết để loại bỏ HIV ở Hoa Kỳ trong vòng 10 năm. Chúng tôi đã có những bước tiến đáng kinh ngạc. Đáng kinh ngạc.
Cùng nhau, chúng ta sẽ đánh bại AIDS ở Mỹ. Và hơn thế nữa.
Tối nay, tôi cũng đề nghị các bạn tham gia cùng tôi trong một cuộc chiến khác mà tất cả người Mỹ có thể vượt qua, cuộc chiến chống ung thư cho các bệnh nhân nhỏ tuổi. Ngồi cùng Melania trong phòng tối nay là một cô bé 10 tuổi rất dũng cảm, dễ thương, Grace Eline.
Chào Grace. [Mọi người cười]
Kể từ sinh nhật năm 4 tuổi, mỗi khi tới sinh nhật của mình Grace đề nghị bạn bè quên góp cho Bệnh viện Jude [có dự án] nghiên cứu về trẻ em. Cô bé không biết rằng một ngày kia mình lại là một bệnh nhân. Đó là những gì đã xảy ra. Năm ngoái, Grace được chẩn đoán mắc bệnh ung thư não. Ngay lập tức, cô bé được xạ trị. Đồng thời, cô bé đã kêu gọi và quyên góp được hơn 40.000 đô la cho cuộc chiến chống ung thư.
Khi Grace kết thúc việc điều trị bệnh vào mùa thu năm ngoái, các bác sĩ và y tá của cô đã động viên cô bé rất nhiều, họ yêu mến cô bé, họ vẫn yêu mến cô bé. Cô bé đã khóc khi cầm tấm biển ghi dòng chữ “ngày hóa trị cuối cùng”.
Cảm ơn Grace. Con là nguồn cảm hứng tuyệt vời cho mọi người trong căn phòng này. Cảm ơn nhiều. Nhiều trẻ bị ung thư đã không được tiếp cận với các liệu pháp điều trị mới trong nhiều thập kỷ. Tôi sẽ đề nghị Quốc hội chi 500 triệu đô la trong 10 năm tới để tài trợ cho những nghiên cứu quan trọng về vấn đề này. Để hỗ trợ các bậc cha mẹ đi làm, đã đến lúc thông qua lựa chọn trường học cho trẻ em Mỹ.
Tôi cũng tự hào là tổng thống đầu tiên đưa vào ngân sách của mình một kế hoạch cho phép nghỉ làm có lương trên toàn quốc, để các bậc cha mẹ có cơ hội gắn kết với đứa con mới sinh của họ.
Không thể có sự tương phản nào rõ hơn, một bên là hình ảnh đẹp của một người mẹ đang bế đứa con sơ sinh của mình và một bên là sự thể hiện một cách lạnh lùng mà đất nước chúng ta đã chứng kiến trong những ngày gần đây. Các nhà lập pháp ở New York đã cổ súy rất mạnh mẽ cho việc thông qua đạo luật cho phép lôi một đứa bé ra khỏi tử cung của người mẹ trước khi đưa bé được chào đời. Đó là những em bé sống, có cảm giác, đáng yêu, những người sẽ không bao giờ có cơ hội chia sẻ tình yêu và ước mơ của họ với thế giới. Và sau đó, chúng ta có trường hợp của thống đốc bang Virginia, ở đấy ông ta tuyên bố sẽ xử tử em bé sau khi sinh. Để bảo vệ phẩm giá của mọi người, tôi đang yêu cầu Nghị viện thông qua luật cấm phá thai muộn những đứa trẻ có thể cảm thấy đau đớn trong bụng mẹ. Chúng ta hãy cùng nhau xây dựng một nền văn hóa trân trọng những sinh linh hồn nhiên.
Và chúng ta hãy khẳng định lại một chân lý cơ bản, tất cả trẻ em, được sinh ra và chưa được sinh ra, chúng là những sinh mạng được tạo ra theo hình ảnh thánh thiện của Thiên Chúa.
Phần cuối cùng trong chương trình nghị sự của tôi là bảo vệ an ninh quốc gia của Hoa Kỳ. Trong 2 năm qua, chúng tôi đã bắt đầu xây dựng lại hoàn toàn quân đội Hoa Kỳ, với [khoản đầu tư] 700 tỷ đô la vào năm ngoái và 716 tỷ đô la trong năm nay. Chúng ta cũng đang nhận được sự chia sẻ trách nhiệm tài chính thể hiện sự công bằng của các quốc gia khác.
Trong nhiều năm, Hoa Kỳ đã bị những người bạn của chúng ta, những thành viên NATO đối xử rất bất công, nhưng bây giờ chúng ta đã có thêm 100 tỷ đô la cho chi tiêu quốc phòng từ [việc đóng góp của] các đồng minh NATO. [Thế mà] người ta nói rằng điều đó không thể thực hiện được.
Là một phần trong kế hoạch xây dựng quân đội của chúng tôi, Hoa Kỳ đang phát triển một hệ thống phòng thủ tên lửa tối tân. Dưới sự quản lý của tôi, chúng tôi sẽ không bao giờ hối tiếc vì đã thúc đẩy lợi ích của Mỹ. Ví dụ, nhiều thập kỷ trước, Hoa Kỳ đã tham gia một hiệp ước với Nga, trong hiệp ước đó chúng ta đã đồng ý hạn chế và giảm khả năng tên lửa của chúng ta. Trong khi chúng ta tuân theo thỏa thuận và các quy tắc của hiệp ước, Nga lại liên tục vi phạm các điều khoản của nó. Điều này đã diễn ra trong nhiều năm. Đó là lý do tại sao tôi tuyên bố rằng Hoa Kỳ chính thức rút khỏi hiệp ước vũ khí hạt nhân tầm trung, hay [còn được gọi là] hiệp ước INF.
Chúng ta thực sự không có sự lựa chọn. Có lẽ chúng ta có thể đàm phán một thỏa thuận khác, bổ sung [thêm việc đàm phán] với Trung Quốc và các nước khác, hoặc có lẽ chúng ta không thể, trong trường hợp đó, chúng ta sẽ đầu tư và đổi mới để vượt qua tất cả.
Là một phần của một chiến lược ngoại giao mới và táo bạo, chúng tôi tiếp tục thúc đẩy lịch sử vì hòa bình trên bán đảo Triều Tiên. Con tin của chúng ta đã về nhà, vụ thử hạt nhân đã dừng lại và chưa có vụ phóng tên lửa nào trong 15 tháng qua. Nếu tôi không được bầu làm tổng thống Hoa Kỳ, theo quan điểm của tôi, chúng ta sẽ vướng vào một cuộc chiến lớn với Triều Tiên.
Vẫn còn nhiều việc phải làm, nhưng mối quan hệ của tôi với Kim Jong-un là một điều tốt đẹp. Chủ tịch Kim và tôi sẽ gặp lại vào ngày 27 và 28 tháng 2 tại Việt Nam. Hai tuần trước, Hoa Kỳ chính thức công nhận chính phủ hợp pháp của Venezuela, và tổng thống lâm thời mới của nước này, Juan Guaido.
Chúng tôi sát cánh cùng với người dân Venezuelan trong hành trình tìm kiếm tự do cao cả của họ, và chúng tôi lên án sự tàn bạo của chế độ Maduro, chế độ xã hội chủ nghĩa đã biến quốc gia đó từ một nước giàu có nhất ở Nam Mỹ thành một quốc gia đói nghèo và tuyệt vọng.
Ở đây, tại Hoa Kỳ, chúng ta bị rúng động trước những lời kêu gọi mới về việc áp dụng chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Nước Mỹ được thành lập dựa trên tự do và độc lập, [đó] không phải sự ép buộc, thống trị và kiểm soát của chính phủ. Chúng ta được sinh ra trong tự do, và chúng ta sẽ sống với tự do. Tối nay, chúng tôi lặp lại một quyết tâm rằng Hoa Kỳ sẽ không bao giờ là một quốc gia xã hội chủ nghĩa.
Một trong những thách thức phức tạp nhất mà chúng ta phải đối mặt trong nhiều năm là Trung Đông. Cách tiếp cận của chúng tôi dựa trên chủ nghĩa hiện thực có nguyên tắc, không phải là [sử dụng] những lý thuyết sáo rỗng trong nhiều thập kỷ để mang lại sự tiến bộ. Vì lý do này, chính quyền của tôi đã công nhận thủ đô thực sự của Israel, và tự hào mở đại sứ quán Mỹ ở Jerusalem.
Quân đội dũng cảm của chúng ta đã chiến đấu ở Trung Đông trong gần 19 năm. Ở Afghanistan và Iraq, gần 7.000 anh hùng Mỹ đã hy sinh. Hơn 52.000 người Mỹ đã bị thương nặng. Chúng ta đã chi hơn 7 nghìn tỷ đô la ở Trung Đông. Khi còn là một ứng viên tổng thống, tôi đã mạnh mẽ cam kết một cách tiếp cận mới. Các quốc gia vĩ đại không chiến đấu với những cuộc chiến không có hồi kết. Khi tôi nhậm chức, ISIS kiểm soát hơn 20.000 dặm vuông ở Iraq và Syria. Chỉ hai năm trước. Hiện nay, chúng tôi đã giải phóng gần như toàn bộ vùng lãnh thổ đó khỏi sự kìm kẹp của những kẻ giết người khát máu. Hiện tại, chúng tôi [đang] phối hợp với các đồng minh để tiêu diệt tàn dư của ISIS, đã đến đưa các chiến binh dũng cảm của chúng ta ở Syria trở về nhà. Tôi cũng đã đẩy nhanh các cuộc đàm phán của chúng tôi để đạt được một thỏa thuận chính trị ở Afghanistan. Đối phương cũng rất vui khi được đàm phán. Quân đội của chúng ta đã chiến đấu với sự dũng cảm vô song, và nhờ vào sự quả cảm của họ, giờ đây chúng ta có thể theo đuổi một giải pháp chính trị cho cuộc xung đột kéo dài và đẫm máu này.
Ở Afghanistan, chính quyền của tôi đang tổ chức các cuộc đàm phán mang tính xây dựng với một số nhóm ở Afghanistan, bao gồm cả Taliban. Khi chúng tôi đạt được tiến bộ trong các cuộc đàm phán này, chúng tôi sẽ có thể giảm sự hiện diện của quân đội và tập trung vào việc chống khủng bố. Và chúng tôi thực sự sẽ tập trung vào chống khủng bố. Chúng tôi không biết liệu chúng tôi có đạt được thỏa thuận hay không, nhưng chúng tôi biết rằng sau hai thập kỷ chiến tranh, điều phải đạt được ít nhất là hòa bình. Và phía bên kia [cũng] muốn làm điều tương tự. Đó là vấn đề thời gian.
Trên hết, đồng minh và kẻ thù không bao giờ nghi ngờ sức mạnh và ý chí bảo vệ dân tộc của quốc gia này. 18 năm trước, những kẻ khủng bố bạo lực đã tấn công vào USS Cole [tàu khu trục tên lửa dẫn đường của Hải quân Hoa Kỳ] của chúng ta, và tháng trước, các lực lượng Mỹ đã tiêu diệt một trong những thủ lĩnh của vụ tấn công đó. Chúng ta rất vinh dự được chào đón Tom Wibberley tối nay, người con trai của thủy thủ hải quân Craig Wibberley, một trong 17 thủy thủ mà chúng ta đã mất trong vụ tấn công đó. Tom, chúng tôi thề sẽ luôn nhớ ông ấy là anh hùng của USS Cole.
Chính quyền của tôi đã hành động dứt khoát để đối đầu với nhà tài trợ khủng bố nhà nước hàng đầu thế giới, chế độ cực đoan ở Iran. Đó là một chế độ cực đoan. Họ làm điều xấu, điều xấu. Để đảm bảo chế độ độc tài tham nhũng này không bao giờ có được vũ khí hạt nhân, tôi đã rút Hoa Kỳ ra khỏi thỏa thuận hạt nhân Iran tồi tệ.
Và mùa thu năm ngoái, chúng tôi đã đưa ra các biện pháp trừng phạt cứng rắn nhất từng được áp dụng đối với một quốc gia. Chúng tôi sẽ không rời mắt khỏi một chế độ xua đuổi cái chết sang Mỹ và đe dọa diệt chủng đối với người dân Do Thái. Chúng ta không bao giờ được bỏ qua chất độc ghê tởm của chủ nghĩa bài Do Thái, hoặc những người truyền bá tín ngưỡng độc hại của nó. Một lời thôi, chúng ta phải đối đầu với sự thù hận này ở bất cứ đâu và ở mọi nơi nó xuất hiện.
Chỉ vài tháng trước, 11 người Mỹ gốc Do Thái đã bị sát hại dã man trong một cuộc tấn công chống Do Thái vào một nhà thờ ở Pittsburgh. Thành viên của đội Swat, Timothy Matson, đã lao vào đạn lửa và bị bắn bảy lần trong khi đuổi theo kẻ giết người. Và anh ấy đã rất thành công. Timothy vừa trải qua ca phẫu thuật thứ 12 và anh ấy sẽ tiếp tục tham gia nhiều nhiệm vụ nữa, anh ấy đã đến đây cùng chúng ta tối nay. Sĩ quan Matson, làm ơn [đứng dậy].
Cảm ơn bạn. Chúng tôi mãi mãi biết ơn. Cảm ơn nhiều. Tối nay, chúng ta cũng được đón Judah samet tới tham dự, người đã sống sót sau vụ tấn công ở Pittsburgh. Ông đến giáo đường khi vụ thảm sát bắt đầu. Nhưng Judah không chỉ thoát chết trong mùa thu năm ngoái, hơn bảy thập kỷ trước, ông ấy còn sống sót trong các trại tập trung Nazi. Hôm nay là sinh nhật lần thứ 81 của Judah.
Judah nói rằng ông ấy vẫn có thể nhớ chính xác khoảnh khắc của gần 75 năm trước, sau 10 tháng trong trại tập trung, thì ông ấy và gia đình được đưa lên một chuyến tàu hỏa và nói rằng họ sẽ đi đến một trại khác. Đột nhiên, đoàn tàu rít lên rồi dừng lại. Một người lính xuất hiện. Gia đình Judah đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất. Sau đó, cha của ông khóc òa lên vì sung sướng, “đó là người Mỹ”.
Cảm ơn anh. Một người sống sót sau vụ thảm sát thứ hai đang ở đây tối nay, Joshua Kaufman, là một tù nhân tại Dachau. Ông nhớ mình đã theo dõi mọi việc qua một cái lỗ trên vách của một chiếc xe gia súc khi lính Mỹ kéo nó đi cùng với các thùng nước. “Đối với tôi”, Joshua nhớ lại, “những người lính Mỹ là bằng chứng cho thấy Chúa tồn tại và họ từ trên trời xuống”. Họ từ trên trời xuống. Tôi bắt đầu tối nay bằng cách vinh danh ba người lính đã chiến đấu trong cuộc chiến tranh thế giới thứ hai. Một trong số họ là Herman Zeitchik. Nhưng có nhiều hơn những câu chuyện như [câu chuyện] của Herman. Sau một năm kể từ khi ông [cùng đồng đội] tiến vào bãi biển Normandy, Herman là một trong những người lính Mỹ đã giúp giải phóng Dachau.
Ông là một trong những người Mỹ đã giúp giải cứu Joshua khỏi địa ngục trần gian đó. Gần 75 năm sau, Herman và Joshua đều ở cùng nhau trong phòng tối nay, ngồi cạnh nhau, ở đây trong ngôi nhà của tự do Mỹ. Herman và Joshua, rất cám ơn sự hiện diện của các ông tối nay. Cảm ơn nhiều.
Cảm ơn các ông. Khi những người lính Mỹ lên đường dưới bầu trời tối tăm hướng về nước Anh vào sáng sớm D-Day [ngày lính Mỹ đổ bộ vào Normandy] năm 1944, họ chỉ là những chàng trai trẻ 18 và 19 tuổi, nhảy lên tàu đổ bộ mong manh [để tham gia] trong trận chiến quan trọng nhất trong lịch sử chiến tranh. Họ không biết liệu họ có sống sót sau một giờ không. Họ không biết liệu họ có già đi không. Nhưng họ biết rằng Mỹ phải thắng. Động lực của họ là quốc gia này, và các thế hệ chưa được sinh ra. Tại sao họ làm điều đó? Họ đã làm điều đó vì nước Mỹ, họ đã làm điều đó cho chúng ta. Mọi thứ xuất hiện từ đó, chiến thắng của chúng ta đối với chủ nghĩa cộng sản, bước nhảy vọt về khoa học và khám phá, tiến bộ vô song của chúng ta đối với sự bình đẳng và công bằng, tất cả đều có thể, nhờ vào máu và nước mắt và lòng can đảm và tầm nhìn của người Mỹ trước đây. Hãy nghĩ về thủ đô này, nghĩ về chính căn phòng này, nơi các nghị sĩ trước đây đã bỏ phiếu để chấm dứt chế độ nô lệ, xây dựng đường sắt và đường cao tốc, đánh bại chủ nghĩa phát xít, bảo vệ các quyền dân sự, để đối mặt với một đế chế tà ác. Ở đây tối nay, chúng ta có các nhà lập pháp từ khắp nơi [trong] nước cộng hòa tráng lệ này. Các bạn đã đến từ bờ đá của Maine và các đỉnh núi lửa của Hawaii, từ những khu rừng đầy tuyết và các sa mạc đỏ của Arizona, từ những trang trại xanh của Kentucky và những bãi biển vàng của California. Cùng nhau, chúng ta đại diện cho quốc gia phi thường nhất trong lịch sử.
Chúng ta sẽ làm gì với thời điểm này? Làm thế nào để chúng ta sẽ được nhớ tới? Tôi đề nghị những người đàn ông và phụ nữ của Nghị viện này, hãy nhìn vào những cơ hội trước mắt chúng ta. Thành tựu tuyệt vời nhất của chúng ta vẫn còn ở phía trước.
Những hành trình thú vị nhất của chúng ta vẫn đang chờ đợi. Những chiến thắng lớn nhất của chúng ta vẫn đang trên đường tới. Chúng ta vẫn chưa bắt đầu ước mơ. Chúng ta phải chọn giữa việc chúng ta được biết tới bởi sự bất đồng quan điểm hoặc được biết tới bởi chúng ta dám vượt qua chúng. Chúng ta phải lựa chọn giữa việc chúng ta sẽ phung phí tài sản thừa kế của mình hoặc việc chúng ta sẽ tự hào tuyên bố rằng chúng ta là người Mỹ. Chúng ta làm những điều phi thường. Chúng ta bất chấp những điều không thể. Chúng ta chinh phục những điều chưa biết. Đây là thời điểm để khơi dậy trí tưởng tượng của người Mỹ. Đây là thời điểm để tìm kiếm đỉnh cao nhất, và đặt tầm nhìn của chúng ta lên ngôi sao sáng nhất.
Đây là thời điểm để thắp lại mối liên kết của tình yêu và lòng trung thành và ký ức liên kết chúng ta với nhau như những công dân, như hàng xóm, như những người yêu nước. Đây là tương lai của chúng ta, số phận của chúng ta, và lựa chọn [những gì] để thực hiện của chúng ta. Tôi đang đề nghị bạn chọn sự vĩ đại. Bất kể thử thách nào chúng ta phải đối mặt, bất kể thử thách sắp tới, chúng ta phải cùng nhau tiến lên. Chúng ta phải đặt nước Mỹ lên trên hết trong trái tim của chúng ta. Chúng ta phải giữ sự tự do sống trong tâm hồn của chúng ta. Và chúng ta phải luôn giữ niềm tin vào vận mệnh của nước Mỹ, rằng một quốc gia, bên dưới Chúa, phải là niềm hy vọng và lời hứa và ánh sáng và vinh quang giữa tất cả các quốc gia trên thế giới! Cảm ơn các bạn. Chúa luôn bên bạn, Chúa phù hộ nước Mỹ. Cảm ơn nhiều.
Tôi đã gặp qua những người giàu có nhất, họ bị trầm cảm, cô đơn và chồng chất những lo lắng. Hóa ra, bí mật của hạnh phúc không nằm ở việc bạn sở hữu bao nhiêu của cải trong tay mà phụ thuộc vào điều này.
Ngày còn bé, mỗi khi có ai đó hỏi tôi sau này lớn lên muốn trở thành ai, tôi luôn trả lời rằng tôi muốn trở thành người hạnh phúc nhất thế gian. Khi nghe điều đó, người lớn có lẽ sẽ nghĩ tôi là một đứa trẻ kỳ lạ hoặc là một đứa biết thể hiện bản thân quá sớm.
Mỗi chúng ta ai ai cũng đang theo đuổi hạnh phúc nhưng hầu như đều gắn hạnh phúc với những điều kiện gì đó. Ví dụ, nhiều người hình dung việc họ sẽ hạnh phúc nếu họ giàu có. Tôi đã gặp qua những người giàu có nhất, họ bị trầm cảm, cô đơn và chồng chất những lo lắng. Tôi cũng đã đi qua các quốc gia nghèo đói, gặp những người nghèo nhất nhưng bạn biết không, họ dường như rất vui vẻ, họ luôn cười và tận hưởng cuộc sống, mặc dù gần như chẳng có gì trong tay.
Hạnh phúc thật sự không bao giờ cần phải theo đuổi. Nó luôn tồn tại, bất kể hoàn cảnh nào, chỉ cần tập trung vào việc tự thể hiện mình, bạn sẽ có sức mạnh để đạt được điều đó.
Tự thể hiện bản thân là gì?
Nhà tâm lý học Abraham Maslow đã tạo ra "Tháp nhu cầu". Đây là lý thuyết về tâm lý có giá trị nhất trong hệ thống lý thuyết tâm lý mà tầm ảnh hưởng của nó được thừa nhận và ứng dụng rộng rãi trong cuộc sống, bao gồm những nhu cầu của con người được sắp xếp theo cấp bậc:
Bậc 1. Nhu cầu thể lý: bao gồm các nhu cầu cơ bản nhất của con người như ăn, uống, ngủ, không khí để thở, tình dục.
Bậc 2. Nhu cầu an toàn, an ninh: là nhu cầu được bảo vệ bởi các yếu tố, an toàn, an ninh, công việc, sự ổn định.
Bậc 3. Nhu cầu xã hội: được giao lưu tình cảm, tình yêu, gia đình, tình bạn.
Bậc 4. Nhu cầu được quý trọng: cần có cảm giác được tôn trọng, kính mến, được tin tưởng.
Bậc 5. Nhu cầu tự thể hiện bản thân: muốn thể hiện bản thân, phát triển cá nhân, được trải nghiệm và công nhận.
Những đặc điểm của người biết tự thể hiện là gì?
- Họ không sợ những thứ vô định; biết chấp nhận và nắm bắt nó.
- Thay vì để xã hội chi phối, họ vẫn là chính mình.
- Họ không phải là cừu non ngoan ngoãn nhưng cũng không để bản thân trở thành kẻ nổi loạn.
- Khác biệt nhưng họ không phô trương, làm quá.
- Họ chấp nhận bản thân cùng với sai sót của mình. Tích cực nhận thức và thay đổi thói quen tiêu cực.
- Không phụ thuộc vào người khác. Họ tự túc và có thể hạnh phúc khi ở một mình.
- Họ quan tâm nhiều hơn đến mối liên kết sâu sắc và có ý nghĩa.
- Thay vì than thở về các vấn đề, họ tập trung vào việc tìm kiếm các giải pháp tích cực.
- Họ biết biết ơn và trân trọng những điều giản đơn trong cuộc sống.
- Có ý thức đạo đức mạnh mẽ về phân biệt chuyện đúng sai.
- Trong khi hầu hết mọi người tập trung vào những nhu cầu cơ bản nhất, họ tập trung nhiều hơn vào sự phát triển cá nhân.
- Không bị chi phối bởi áp lực xã hội hay những nhu cầu phù phiếm. Họ đi tìm ý nghĩa sâu sắc cuộc sống.
- Họ không hoàn hảo nhưng họ hạnh phúc với điều đó.
Lợi ích của việc tự thể hiện bản thân là gì?
Xã hội của chúng ta đang bị chi phối bởi nhiều thứ áp lực, cạnh tranh và từng phút từng giây những thứ đó càng bị thúc đẩy bởi TV, báo đài, phim ảnh, quảng cáo, Internet, bạn bè và gia đình.
Bằng cách phấn đấu để tự thể hiện bản thân, bạn có thể tích cực quản lý cuộc sống, nắm bắt hạnh phúc và theo đuổi ước mơ của mình. Những căng thẳng và phiền não của bạn là do lo lắng của bản thân tạo ra. Những thứ đó ở trong tương lai và bạn hãy nhớ rằng bất cứ điều gì chưa xảy ra (hoặc không xảy ra) đều không đáng để lo ngại.
Làm thế nào để đạt được sự tự thể hiện bản thân?
1. Ngừng so sánh bản thân với người khác
Đừng bao giờ đánh giá giá trị của bạn dựa trên những gì người khác đang làm. Bạn của bạn có người đã trở thành luật sư nổi tiếng, có người đã ổn định gia đình trong khi bạn thì vẫn chưa tìm thấy sự nghiệp hay người bạn đời của mình. Đừng buồn vì điều đó vì chúng cho bạn tự do, được đi du lịch đây đó, điều mà những người bạn kia không thể.
Hãy nhớ rằng con đường của mỗi người là khác nhau và ai cũng có những lúc cảm thấy giống như bạn.
2. Hạn chế sử dụng mạng xã hội
Một nghiên cứu cho biết 25% người sử dụng mạng xã hội trung bình một giờ mỗi ngày, có dấu hiệu trầm cảm rất cao.
Mạng xã hội làm gia tăng tỉ lệ căng thẳng và ghen tỵ. Nó gián tiếp tạo ra áp lực cho mọi người khi thấy người khác dường như đạt được thành công, có cuộc sống đáng mơ ước hơn mình. Nhiều người muốn cho thế giới biết họ hạnh phúc như thế nào bằng cách cập nhật trạng thái cùng với những bức ảnh. Điều này dẫn đến một kết cục chính là không ai thực sự còn là chính mình nữa.
Vì vậy, nên hạn chế việc dùng mạng xã hội thường xuyên hoặc nếu cảm thấy không thực sự cần thiết, hãy xóa nó. Những người bạn thực sự luôn biết cách giữ liên lạc với bạn.
3. Để mọi thứ qua đi
Cho dù bạn cảm thấy căng thẳng hay lo lắng như thế nào, hãy nhớ rằng những thứ áp lực ấy chỉ là tạm thời và không có gì là không thay đổi được.
4. Thành thật với chính mình
Lắng nghe và yêu bản thân nhiều hơn (kể cả sai lầm của bạn) đồng thời tiếp tục những thói quen tích cực.
5. Trải nghiệm cuộc sống
Đôi lúc, có thể bạn sẽ thấy cuộc sống của bạn thật bế tắc, giống như bạn đang liều mình lái xe trong bóng tối, không phanh, không đèn. Nhưng một trong những điều kì diệu nhất của cuộc sống là sự khó lường của nó. Trong bóng tối đó, bạn không bao giờ biết được mình sẽ gặp ai, sẽ rẽ hướng nào, nhưng cứ đi, khi không phải đường cùng thì vẫn còn có hi vọng, đúng không ?
Hãy mở lòng và đón nhận bóng tối đó bởi vì ngay cả khi con đường bạn đi gập ghềnh, thì mọi thứ vẫn ổn vì bạn vẫn đang tiến về phía trước.
6. Nhận ra bây giờ bạn có thể hạnh phúc
Nhiều người nghĩ rằng họ sẽ chỉ hạnh phúc khi trở nên giàu có, tìm được người bạn đời hoàn hảo hay có sự nghiệp thành công. Họ có thể làm ra hàng triệu đô nhưng vẫn phải sống trong vô vàn lo lắng. Họ tìm thấy bạn đời của mình và rồi vẫn cảm thấy buồn.
Người duy nhất làm bạn hạnh phúc chính là bạn. Đừng hủy hoại hạnh phúc của bản thân khi cứ đặt ra cho nó những điều kiện kèm theo.
7. Học cách biết ơn
Cuộc sống cho ta nhiều điều đẹp đẽ để ta trân trọng và biết ơn. Có thể đó chỉ là ánh trăng nhẹ nhàng ngoài cửa sổ ngày rằm hay hành động tử tế của ai đó dành cho bạn khiến bạn thấy ấm lòng.
8. Sống có trách nghiệm
Tất cả chúng ta đều nhận thức được đúng sai, nhưng không phải ai cũng sẽ chọn làm điều đúng đắn. Bạn không những phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình mà còn chịu trách nghiệm cho những ảnh hưởng của những việc mình làm đến những người xung quanh, dù tích cực hay tiêu cực.
9. Tự phát triển
Thử tập thiền. Thiền mỗi ngày sẽ giúp bạn có những thay đổi tích cực về trạng thái thể chất, cảm xúc và tinh thần.
Lời cuối cùng…
Tôi đã trở thành người hạnh phúc nhất thế gian chưa? Đôi lúc tôi nghĩ mình thực sự đã rất hạnh phúc, đôi lúc tôi lại nghĩ là chưa, nhưng chẳng sao, mọi thứ vẫn ổn. Cuộc sống là để thử thách chúng ta, vẫn còn những vẻ đẹp ẩn giấu đâu đó.
Đã có lúc tôi thấy mình tự thể hiện bản thân rất tốt, nhưng vẫn có những lúc chưa. Không sao cả, tôi vẫn sẽ tiếp tục phấn đấu để phát triển và học hỏi. Cuộc sống đã đang và sẽ mang lại cho chúng ta những điều tuyệt vời, đừng bao giờ đánh giá thấp nó bởi bạn sẽ chẳng bao giờ biết có những cuộc phiêu lưu nào đang chờ đợi mình đâu.
J.S.von Dacre là nhà văn người Anh yêu thích trải nghiệm, chinh phục những bí ẩn của cuộc sống và đây là bài chia sẻ của cô về nghệ thuật tự thể hiện bản thân trên trang Lifehack.org.
Lê Anh
Thời gian là tài sản quý giá nhất nhưng cũng là con dao sắc nhất cứa vào cuộc đời bạn.
1. Đến một ngày, bạn sẽ chết và bạn chẳng hề biết mình sẽ chết khi nào
Đừng bao giờ tưởng tượng rằng mình "trường sinh bất lão", "trẻ mãi không già". Bạn sinh ra là một đứa trẻ, rồi bạn phải lớn lên, trưởng thành; đến một ngày, bạn bắt buộc phải rời xa thế giới này. Vì vậy, hãy sống một cuộc sống ý nghĩa ngay từ giây phút này để không phải hối tiếc bất cứ điều gì khi bạn "nhắm mắt xuôi tay".
2. Những người bạn yêu mến, đến một ngày, cũng sẽ chết và bạn cũng chẳng biết đó là khi nào
Phần lớn mọi người đều phải trải qua "quy luật định mệnh": sinh - lão – bệnh – tử khi sống trên đời. Sự buồn đau của bạn vì mất đi một người thân là đáng quý nhưng không thể nào thay đổi quy luật cuộc sống: con người được sinh ra thì sẽ có ngày tự rời đi. Do đó, hãy tận dụng từng khoảnh khắc còn được sống trên đời để đối xử tốt, giúp đỡ những người mình yêu thương.
3. Tài sản của bạn có khổng lồ bao nhiêu cũng không nói được bạn là một người hạnh phúc
Đó hoàn toàn là sự thật. Dù bạn có là người may mắn đạt được giấc mơ về vật chất thì tiền cũng chẳng chứng tỏ bên trong con người thực sự là như thế nào cả.
4. Càng đau đáu tìm kiếm hạnh phúc, bạn càng không tìm thấy được hạnh phúc
Hạnh phúc chắc chắn có thật và nó có xuất hiện trong cuộc đời mình hay không là do bạn có kết nối và cảm nhận được hay không. Đừng lo, tìm thấy hạnh phúc đơn giản và dễ dàng lắm!
5. Chúng ta tiêu tiền ít hơn tiêu thời gian
Chính xác hơn là chúng ta lãng phí quá nhiều thời gian và phần lớn là để cho thời gian trôi qua một cách vô ích. Nếu là một người tự kỉ luật, chắc chắn thời gian còn quý hơn vàng.
6. Dù có cố thế nào, bạn cũng không khiến mọi người hạnh phúc được và càng cố gắng, bạn có thể đánh mất chính bản thân bạn
Vì thế, đừng cố gắng làm ai vui cả. Thay vì thế, hãy tôn trọng những giá trị, quy tắc và tự do của người khác.
7. Bạn không hoàn hảo và hướng mình theo tiêu chuẩn của người khác sẽ khiến bạn đau khổ
Bạn là bạn và bạn có những quy tắc riêng dành cho mình. Bạn không thể là người khác, đừng hướng mình là ai đó bởi bạn có thể đánh mất chính mình và chỉ thấy nước mắt, sự tuyệt vọng khi chạy mãi mà không đuổi kịp người ta mà thôi.
8. Suy nghĩ không bao giờ quan trọng bằng cảm xúc và cảm xúc luôn cần sự thừa nhận
Khi gặp phải khó khăn, nhiều khi, bộc lộ cảm xúc sẽ giúp bạn hơn là suy nghĩ thấu đáo vấn đề.
9. Hành động quan trọng hơn lời nói, vì thế hãy tính toán cẩn thận
Một khi đã nói ra, hãy có trách nhiệm và hành động hết mình.
10. Thành công đôi khi không có ý nghĩa gì khi bạn đang hấp hối
Sống ở trên đời mà chỉ "chăm chăm" đi làm, kiếm tiền, đặt tiền tài danh vọng lên ưu tiên số một mà không để ý những người xung quanh, không trân trọng những mối quan hệ đang có thì bạn đang sống một cuộc sống vô nghĩa đấy. Thành công đấy, cuối cùng, cũng chỉ để lại một sự cô đơn đến cô độc.
11. Tài giỏi không có nghĩa là bạn đã cố gắng và làm việc rất nhiều
Nhiều người ỷ lại là mình có tài nhưng có tài mà không chăm chỉ, nhiệt huyết thì rốt cuộc, tài năng chỉ khiến bạn thụt lùi mà thôi.
12. Thời gian chính là vấn đề duy nhất bạn cần cải thiện, vì thế hãy ngưng hối tiếc quá khứ và lên kế hoạch tương lai
Bạn không thể quay lại quá khứ và cũng chẳng điều khiển được tương lai. Nhưng bạn lại có thể tiết kiệm và sắp xếp được hiện tại. Vậy nên, đừng làm những điều khiến thời gian trôi qua một cách lãng phí.
13. Không ai rảnh rỗi quan tâm bạn trải qua khó khăn thế nào, chỉ có bạn là tác giả duy nhất của cuốn nhật kí cuộc đời mình
Đó là sự thật. Dù bạn có ngồi mấy tiếng đồng hồ để kể lể với người khác mình đã đau khổ đến thế nào, họ cũng chẳng quan tâm và chắc chắn sẽ quên luôn khi họ đứng dậy mà thôi. Vì thế, cứ yên tâm mà sống cuộc đời của riêng mình.
14. Ngôn từ có sức mạnh hơn suy nghĩ, đừng ngần ngại truyền cảm hứng cho người khác
Dù bạn là ai, làm gì, ở đâu, chắc chắn bạn cũng sẽ có những câu chuyện của riêng mình. Hãy tự tin lên, dùng chính những trải nghiệm của mình để giúp đỡ những người khác vượt qua hoàn cảnh của họ.
15. Đầu tư vào bản thân không đồng nghĩa với sự ích kỉ
Đó là nguồn đầu tư chính xác nhất và bạn nên đầu tư vào giáo dục và sức khỏe vì hai "lĩnh vực'' này sẽ giúp bạn thu lại rất nhiều "lời lãi".
16. Bất cứ trong hoàn cảnh nào, cách bạn phản ứng mới là điều đáng nói
Hãy rèn luyện cho bản thân sự bình tĩnh để có thể nghĩ thông suốt trong mọi tình huống.
17. Cải thiện các mối quan hệ giúp hạnh phúc kéo dài
Đó chính là một trong số những nguồn cơn chủ yếu dẫn tới hạnh phúc lâu bền. Bạn bè tốt sẽ luôn luôn ở bên ta mỗi khi cần.
18. Niềm vui chỉ có ý nghĩa tạm thời và thoáng qua
Bạn đừng cố níu giữ niềm vui rồi tự mình xây những mộng tưởng không có thật, bởi chẳng có niềm vui nào kéo dài và bạn sẽ ngã rất đau khi tỉnh dậy. Để có thể tiếp tục tạo nên những niềm vui cho riêng mình, hãy tạm trì hoãn sự hài lòng và trải nghiệm nhiều, trải nghiệm sâu. Sau mỗi khó khăn là một sự mãn nguyện.
19. Tham vọng không có nghĩa là không thể thực hiện được
Nếu bạn muốn thay đổi thế giới, hãy ra ngoài và bắt tay vào làm!
20. Thời gian là tài sản quý giá nhất, hãy học cách chi tiêu hợp lý
Bạn có quyền và có trách nhiệm quyết định những gì bạn làm với thời gian bạn có, vì vậy hãy lựa chọn một cách khôn ngoan.
V.D
Tha thứ cho chính mình là một hành động từ bi đối với bản thân và những người khác.
Con đường dẫn đến sự tha thứ không phải là con đường dễ đi. Bằng sự tự nhận thức và ý thức được rằng cuộc sống là một hành trình chứ không phải cuộc chạy nước rút, bạn cũng có thể học cách tha thứ cho bản thân.
Chỉ cần biết mình đã sai ở đâu, sửa đổi chúng để tiến bộ hơn thì sẽ tránh được sai lầm lặp lại. Nếu một lúc nào đó, bạn cảm thấy bản thân bị mắc kẹt trong những suy nghĩ tiêu cực khi mình làm sai điều gì, hãy nhớ đến những điều này:
Tất cả đã là quá khứ và bạn cũng không thể làm gì để thay đổi được chúng nữa
Khi mắc phải sai lầm nào đó, phản ứng đầu tiên của đa số chúng ta là tiếc nuối, hụt hẫng và ăn năn. Dễ thấy, câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu không phải những câu như: Làm thế nào để không phạm phải lần sau? Làm thế nào để được đối phương tha thứ? Mà thường là câu hỏi: Có thể làm bất cứ điều gì để thay đổi những gì đã xảy ra không?
Câu trả lời ở đây luôn là không. Bạn không thể thay đổi quá khứ, thậm chí, ở thế giới hiện thực này thì chẳng có một phép màu nhiệm nào giúp bạn biến đổi những gì đã xảy ra thành điều tốt đẹp. Việc đầu tiên của bạn là hãy chấp nhận nó.
Khi một cốc nước vô tình bị đổ xuống sàn, thì chắc chắn bạn sẽ không thể lấy lại số nước đó, mà chỉ còn cách lần sau sẽ để cốc nước ở chỗ an toàn hơn. Hay ví dụ như do lơ đễnh mà bạn đánh mất chiếc điện thoại đắt tiền của mình ở đâu đó, và thế là phải trả một khoản tiền kha khá để mua một cái khác. Cũng dễ hiểu thôi, khi đó bạn cảm thấy rất buồn và tức giận với bản thân.
Tuy nhiên, tình hình vẫn có thể được nhìn theo hướng tích cực hơn. Bạn có thể rút ra được một bài học quan trọng từ mất mát này và ngừng than vãn vì nếu có như thế cũng không thay đổi đươc gì. Bạn có thể trở nên cẩn thận hơn, và sẽ ít làm mất đồ hơn nhờ những kinh nghiệm "xương máu" có được từ lần này.
Bạn có thể gặp những vấn đề phức tạp hơn như vậy trong cuộc sống, nhưng điều chính yếu ở đây là những sai lầm này không thể thay đổi được nữa. Vì thế, bạn cần phải tha thứ cho mình và sống tiếp. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc bạn giả vờ như nó chưa từng xảy ra, mà phải ghi nhớ bài học quý giá đã có được từ sai lầm này, chính điều đó sẽ khiến bạn trở thành con người tốt hơn.
Đừng quá khắt khe với chính mình
Thừa nhận rằng lỗi lầm không làm bạn trở thành con người tồi tệ. Mỗi người đều mắc phải sai lầm tại một thời điểm nào đó trong cuộc đời. Đừng nghĩ rằng phạm sai lầm một việc nào đó có thể là trong công việc hay một mối quan hệ sẽ làm bạn trở thành người xấu. Như Bill Gates đã nói: "Ca tụng thành công là điều tốt, nhưng lưu tâm thất bại mới là điều quan trọng hơn."
Hãy nhớ rằng bạn không hoàn hảo và chẳng có ai hoàn hảo cả. Mọi người đều có những điểm thiếu sót và những vấn đề về bản thân mà họ muốn hoàn thiện hơn. Đừng cứ mãi luẩn quẩn với câu hỏi như: Bản thân mình có cho phép phạm phải điều đó không? Điều cần nhất tại thời điểm này, bạn phải là người hiểu rõ nhất việc mình đã chăm chỉ và mệt mỏi thế nào với những dự án hoặc công việc đó. Đừng tự làm khó bản thân bằng cách cứ mải suy nghĩ về những thất bại đó. Cuộc sống đôi khi sẽ đi chệch hướng một chút, khó khăn một chút nhưng điều đó không có nghĩa bạn lười biếng hay yếu đuối. Nó cho thấy bạn là một người mạnh mẽ và còn có thể làm tốt hơn nữa.
Bạn nên hiểu rằng cách sống tốt nhất chính là ít trông mong vào sự hoàn hảo, thay vào đó chúng ta nên phát triển các mối quan hệ tốt đẹp nhiều hơn nữa.
Bàn về chủ đề tha thứ, tờ Tâm lý học ngày nay nói rằng: "Tự tha thứ là bước đầu tiên giúp bạn yêu thương bản thân và cả những người khác". Cũng đã đến lúc chúng ta dành cho bản thân một chút yêu thương rồi.
Tự hào về thành quả của mình
Đôi khi, bạn có khuynh hướng quên đi những gì mình đã làm và đạt được trong quá khứ. Và khi có một sai lầm nào đó xuất hiện, bạn giật mình và đưa ra câu hỏi: Liệu mình đã cố hết sức để mọi chuyện ổn thỏa hơn chưa?
Thực ra, khi đã nỗ lực hết mình để làm điều gì đó, bạn sẽ không phải tự hỏi liệu bạn có thể làm được nhiều hơn nữa không.
Một điều hiển nhiên, bạn sẽ không thể có ở đây như ngày hôm nay nếu thiếu những nổ lực, những lựa chọn mà có khi là cả những sai lầm của trước đây, và chúng giúp định hình cuộc sống của bạn. Điều đó rất quan trọng để nhắc nhở bạn về những thành tựu bạn đã phải vất vã mới có được. Luôn tồn tại câu hỏi: "Sẽ ra sao nếu như...", nhưng hãy nhớ cho cuộc sống này rất khó khăn, và hãy nên biết ơn những điều đã đưa chúng ta đên đây được như bây giờ. Việc hồi tưởng lại những thành quả trong quá khứ sẽ cho bạn thêm tự tin để vượt qua khó khăn bạn đang phải đối mặt. Bạn cần phải tha thứ cho mình để đủ sức đương đầu với những tình huống khó khăn và hãy dùng những kinh nghiệm có được trong quá khứ để vượt qua chúng.
Đừng sống mãi trong lỗi lầm ở quá khứ
Học từ sai lầm trong quá khứ là tốt nhưng cứ sống mãi trong những lỗi lầm đó có thể ngăn bạn tha thứ cho bản thân. Tại sao cứ giữ sai lầm mãi ở trong lòng? Bạn sẽ giật mình khi biết được nó có thể cản trở bạn ý thức được thực tế hiện tại. Cuộc sống của bạn có thể trở nên trì trệ nếu bạn cứ ám ảnh về những việc mình đã làm và không làm. Thay vào đó, hãy tập trung vào hiện tại và những gì bạn có thể làm trong tương lai để cuộc sống của mình tốt hơn.
Trong bài báo về chủ đề "xấu hổ và tự tha thứ", tác giả Beverly Engel giải thích rằng "nếu bạn không tha thứ cho bản thân, sự xấu hổ tồn tại trong bạn sẽ khiến bạn có những hành vi tiêu cực cho người khác và cả chính mình". Đã bao giờ bạn thử suy nghĩ nghiêm túc về lý do tại sao bản thân cứ giữ mãi sự buồn phiền về sai lầm đó hay chưa? Hãy hình dung xem khi trút bỏ được điều đó rồi bạn sẽ cảm thấy như thế nào. Làm được điều này thật không dễ dàng, tuy nhiên hãy cho mình thêm thời gian, hãy kiên nhẫn và nhẹ nhàng với chính mình.
Phát triển, hoàn thiện bản thân từ sai lầm
Học hỏi từ những sai lầm là một cách thông minh, giúp bạn tìm kiếm cơ hội một cách triệt để để tự cải thiện bản thân. Khi bạn bao dung với chính mình, bạn hoàn toàn có thể thay đổi mọi thứ.
Không nên cho phép những thất bại ảnh hưởng đến bạn về mặt tinh thần. Thay vào đó là bạn hãy tự mình chứng minh cho thế giới biết rằng bạn phải thất bại thì mới có thành công. Lúc này hãy suy nghĩ: Liệu có thể biến sai lầm thành cơ hội để phát triển bản thân không ?
Engel cho biết: "Tha thứ cho chính mình sẽ giúp bạn chữa lành những tổn thương, sẽ giải thoát bạn, giúp bạn tiếp tục trở thành một người tốt hơn. Chỉ khi không còn gánh nặng của mặc cảm tội lỗi thì bạn mới có thể thay đổi cuộc sống của chính mình".
Donald Trump, giám đốc tòa tháp Trump Tower, khách sạn Plaza Hotel và khách sạn Quốc Tế Trump ở New York đã thu hồi lại được những khoản tiền đã lỗ khi ông có những quyết định sai lầm trong việc hạ giá khách sạn xuống giá thấp hơn so các đối thủ cạnh tranh lớn hơn trên thị trường. Nhưng ông đã tin vào khả năng của mình và bắt đầu làm lại. Ông đã xây dựng lại hệ thống kiểm soát bằng cách đưa ra những quyết định đầu tư lớn và đã chứng minh rằng mình có thể sửa chữa được lỗi lầm bằng thời gian và tính kiên nhẫn.
Ngay cả trong những khoảnh khắc đen tối nhất cũng sẽ luôn có một luồng ánh sáng tỏa bên trong mỗi người. Thế nên, hãy học cách tha thứ cho bản thân để nhìn thấy những điều tốt đẹp đó.
Hảo Phạm